Train to Busan : máu và nước mắt
22:11 29/08/2021
- Công ty Sey Solutions - Giải pháp xây dựng phần mềm
- "Sai lầm to lớn" khi chấm nước bọt vào nốt muỗi đốt
- 4 việc nên làm vào buổi tối để có được một body thon gọn
Train To Busan là một bước tiến khác của điện ảnh Hàn Quốc trên thị trường quốc tế. Nó là trái ngọt cho cả một quá trình rèn luyện, phát triển, để rồi hãnh diện xưng danh trên thế giới bằng một thể loại không mới, nhưng Train To Busan vẫn là một tác phẩm thu hút, đậm nét Hàn Quốc.
Train To Busan là một bước tiến khác của điện ảnh Hàn Quốc trên thị trường quốc tế. Nó là trái ngọt cho cả một quá trình rèn luyện, phát triển, để rồi hãnh diện xưng danh trên thế giới bằng một thể loại không mới, nhưng Train To Busan vẫn là một tác phẩm thu hút, đậm nét Hàn Quốc.
Con người ta thường không hiểu được giá trị của những thứ mình đang có, cho đến khi nó mất đi…
Và những bài học như thế sẽ lại càng thảm khốc khi nó đến từ đại dịch zombie.
Một virus không rõ nguồn gốc bất ngờ tấn công đất nước Hàn Quốc. Virus giết chết người bị nó lây nhiễm, nhưng rồi hồi sinh họ, biến họ thành những con quái vật chỉ còn một thèm khát duy nhất: thịt người. Sự lây lan trong âm thầm của loại virus lạ này khiến không một ai trên chuyến tàu Busan định mệnh đó có thể ngờ được.
Các hành khách trên chuyến tàu tử thần tập trung nhiều đối tượng khác nhau: Seok Woo - một người cha luôn bận rộn, cùng cô con gái nhỏ (Kim Su An) đang trên đường đến Busan để gặp người vợ đã ly thân. Một đôi vợ chồng vui tính với người vợ đang mang bầu. Một đoàn học sinh trung học hồn nhiên với hai cô cậu học trò đang có tình cảm với nhau. Một gã giám đốc kiêu ngạo luôn hách dịch với người khác và chỉ lo cho bản thân mình. Một bà cụ già luôn giúp đỡ người khác, đang đi cùng cô em gái để thăm người thân… Tất cả tạo ra một bức tranh xã hội thu nhỏ với đủ mọi hạng người bên trong đoàn tàu chật hẹp.
Cái chết là phần tất yếu trong phim zombie, nhưng mỗi cái chết đều có giá trị nhân văn riêng, ở điểm này Train to Busan đã làm rất tốt trong khâu kịch bản. Train to Busan không tập trung đi vào tìm hiểu nguyên nhân, nguồn gốc của virus mà chú trọng vào những diễn biến tâm lý của con người khi buộc phải đương đầu với thảm họa.
Đứng trước một thảm họa, con người sẽ làm gì? Liệu họ có làm tất cả để sống sót ?
Đó là cũng là thách thức mà từng thành viên của đoàn tàu buộc phải xử lí nhanh chóng, bởi sau cơn bất ngờ ban đầu về đại dịch, thứ tiếp theo mà họ phải đối diện luôn là thứ còn đáng sợ hơn zombie rất nhiều: con người.
Cuộc chiến giành giật sự sống liên tục trên từng khoang tàu, vật vã trên từng chiếc thang cuốn, hết đổi ga rồi lại đổi tàu, suốt 120 phút của phim là cuộc chạy đua khốc liệt sống sót, nơi mà mà người ta sẽ nhận ra những giá trị thực sự của mỗi con người. Dù là doanh nhân thành đạt hay gã ăn mày, già hay trẻ, tất cả chỉ còn là cái bản ngã trần trụi trước những thây ma khát máu đang gào thét đuổi theo họ.
Bên cạnh những giá trị truyền thống của phim zombie được duy trì, Train To Busan còn phát triển dấu ấn của riêng mình khi rất nhiều thông điệp được cài cắm từ đầu phim để rồi bùng phát ở cuối phim như chuyện "người đàn ông của gia đình đôi khi phải rời xa con cái của mình để bảo vệ chúng". Phim không có chi tiết thừa, mỗi nhân vật đều có những khoảnh khắc chứng tỏ thông điệp của chính mình. Phim có những chi tiết tưởng như vụn vặt ở đầu phim thì mãi đến những phút cuối cùng, khán giả mới có thể vỡ òa lên khi phát hiện ra giá trị của nó.
Đỉnh điểm của bộ phim chắn chắn là cảnh những người sống sót vừa phải tìm cách chặn cửa binh đoàn khát máu ở đàng sau, vừa phải làm mọi cách ngăn chặn những đồng loại phía trước mình đóng sầm cửa toa lại trong sự hèn nhát. Những frame hình đảo liên tục trước sau như một sự dằn xé nội tâm trong bản chất mỗi con người trước đại dịch. Ranh giới giữa con người và quái vật đôi khi cũng chỉ mong manh như một cánh cửa toa tàu mà thôi...
Đứng trước một thảm họa, con người mới bộc lộ bản chất thật của mình, lúc ấy, những thứ trang hoàng bên ngoài, nghề nghiệp, tiền bạc, địa vị, danh vọng… tất cả chỉ là một lớp mặt nạ bị bóc trần một cách không thương tiếc. Bạn sẽ bắt gặp đâu đó những gì mình đã bỏ lỡ, những gì tưởng chừng đã lãng quên khi mải miết chạy theo công việc… Trên một chuyến tàu chật hẹp, người ta sẽ thấy một người ăn mày hóa người hùng, một người già biết hy sinh vì tập thể, những tình yêu non trẻ vụt mất trong tiếc nuối, sự vĩ đại của một người chồng, một người cha, một tấm lưng quay đi có khi chỉ để chở che cho cả một gia đình…
Dù trên cái nền đầy máu của zombie, nhưng Train To Busan vẫn là một phim xuất sắc về gia đình, nơi sự hy sinh được trang hoàng lộng lẫy mà xúc động trong nước mắt.
Hoàng Hưng
Theo Báo Người tiêu dùng
THÔNG TIN MUA SẮM
-
Những điểm trang điểm cần tránh khi đi phỏng vấn
Ngoài kiến thức chuyên môn nghề nghiệp thì khi trang điểm cho khuôn... Xem thêm >
-
LÀM TRẮNG RĂNG ĐƠN GIẢN MÀ HIỆU QUẢ TẠI NHÀ
Có được một hàm răng trắng sáng luôn là đều mà mọi người mong muốn, nó... Xem thêm >