Sài Gòn - Anh yêu em: có một Sài Gòn đẹp dịu dàng
22:11 29/08/2021
- Công ty Sey Solutions - Giải pháp xây dựng phần mềm
- "Sai lầm to lớn" khi chấm nước bọt vào nốt muỗi đốt
- 4 việc nên làm vào buổi tối để có được một body thon gọn
Chúng ta không thể biết mình yêu thương một mảnh đất đến dường nào cho đến khi chúng ta rời xa nó… Sài Gòn là một mảnh đất như thế. Có một Sài Gòn bao dung, hiền hòa và đong đầy kỉ niệm được kể rất tinh tế, nhẹ nhàng trong từng khung hình, nốt nhạc trong phim Sài Gòn – Anh yêu em.
Chúng ta không thể biết mình yêu thương một mảnh đất đến dường nào cho đến khi chúng ta rời xa nó… Sài Gòn là một mảnh đất như thế. Có một Sài Gòn bao dung, hiền hòa và đong đầy kỉ niệm được kể rất tinh tế, nhẹ nhàng trong từng khung hình, nốt nhạc trong phim Sài Gòn – Anh yêu em.
"Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi, đất đã hóa tâm hồn"
Sài Gòn với nhiều người có thể là quê hương, với người khác thì nó là giấc mơ, cũng có thể là một trạm dừng chân, nhưng bằng cách nào đó, hai từ thân thương đó nhè nhẹ, len lỏi vào từng ngóc ngách của tâm hồn, để rồi một lúc nào đó... hai từ đó lại bật lên một nỗi nhớ nhung da diết.
Bạn sẽ dễ cảm nhận được điều đó nếu đã có những năm tháng sống ở mảnh đất này. Đó cũng là chất liệu mà phim Sài Gòn – Anh yêu em khai thác. Bộ phim như những lát cắt nhẹ nhàng của mảnh đất Sài Gòn, bình dị mà thân thương như 15 giây đầu của phim.
15 giây đó chỉ là một màn hình đen hiện ra nhưng ai cũng biết đó là Sài Gòn, bởi nó ồn ào, xôn xao những tiếng rao quen thuộc "bánh mì sài gòn đặc ruột, thơm bơ", "mua tivi tủ lạnh, máy bơm nước", "keo dính chuột" v.v... Đó đã là những thứ đặc trưng của Sài Gòn được đánh dấu bằng kí ức của thính giác trong tâm trí những người đã, đang sống ở mảnh đất đó.
Bộ phim là nhiều mẩu chuyện nhỏ đan xen nhau một cách nhẹ nhàng, nơi đó có hai ông bà mê cải lương sống đỡ đần nhau, có cậu bé việt kiều đồng tính về quê tìm cha, có anh chàng si tình cố hàn gắn lại mối tình dang dở, có hai mẹ con đơn thân thích gọi nhau bằng chị em hơn mẹ con, có một cặp Tây - ta đang mâu thuẫn chuyện an cư...
Sài Gòn trong tâm trí bạn là gì ?
Là đủ mọi loại người từ cô bán bánh mì đanh đá đến bà chủ tiệm "xa lông he" ra rả nhưng tốt tánh, từ cô phát thanh viên yêu Sài Gòn đến đôi nghệ sĩ cải lương già bán nhang ở đình, từ gã Việt kiều về nước tìm cha đến anh doanh nhân thành đạt làm mọi cách để cưa lại người yêu cũ. Mỗi câu chuyện như một gam màu tươi tắn để miêu tả về mảnh đất này. Có lẽ ai đó sẽ nhắc rằng còn thiếu màu đen bởi Sài Gòn lắm lúc cũng tàn nhẫn lắm, nhưng không quan trọng, chúng ta có quyền chọn cách mà chúng ta nhớ về một thứ gì đó. Cuộc sống vốn đã lắm khắc nghiệt, cần gì phải hành hạ cả miền kí ức của mình nữa chứ ?
Đồng tính đã không còn là điều mới mẻ trên phim Việt, nhưng câu chuyện trong Sài Gòn – Anh yêu em nó rất mới. Mới bởi đó không phải là "mồi câu khách", cũng không có cảnh nóng,tình yêu của Khánh và Đức bình dị như một đôi bạn, không cuồng nhiệt cũng không hững hờ, cũng không cần phải thổ lộ, tất cả chỉ cần hiểu qua ánh mắt, từng cử chỉ quan tâm, thế là đủ.
Rất nhiều câu chuyện đã được kể, nhưng linh hồn của bộ phim chắc chắn là cặp đôi tri kỉ cải lương ông Sáu bà Ba. Cải lương là di sản đáng tự hào của dân tộc ta, nhưng hiếm có phim nào để nó hiển hiện lên phim nhẹ nhàng mà giàu cảm xúc như thế. Cặp đôi tri kỉ này sống với nhau không danh không phận, chỉ đơn giản là gắn bó với nhau, trao nhau tiếng nói điệu cười, hồ hởi dạy đám nhỏ từng tuồng, từng tích, hay thi thoảng là cùng nhau diễn một vở tuồng không khán giả, không kèn không trống nhưng vẫn đủ sức khiến người xem ngây ngất. Cái tri kỉ của họ không chỉ tạo nên từ sự cảm thông mà còn từ lòng yêu nghệ thuật. Có lẽ, đó là một bậc khác cao hơn cả tình yêu mà người ta có thể cảm nhận được…
Mỗi câu chuyện trong Sài Gòn – Anh yêu em có một phông nền riêng, được liên kết với nhau khá chặt chẽ khi xuất hiện liền kề với nhau mà không thô thiển, có tính liên tưởng giữa các câu chuyện với nhau. Mỗi câu chuyện không quá nặng nề, tất cả đều nhẹ nhàng như cơn mưa rào bất chợt ở mảnh đất này, không quá ướt đẫm nhưng cũng không quá nhạt nhòa, đủ chút để gợi nhớ, gợi thương...
"Đôi khi chúng ta yêu một thành phố chỉ vì thành phố đó là nơi ta gặp được người mà ta yêu thương, hoặc nghĩ về thành phố đó là ta lại nhớ tới người thương ấy".
Bộ phim là một sự chỉnh chu hiếm có, đẹp trong từng khung hình, nốt nhạc, cũng có chỗ lấy nước mắt khán giả như khi người cha bần thần nhìn theo cái lưng thằng con khuất dần mà chợt nghẹn ngào, hay cảnh kết như một lời ẩn dụ cho câu chuyện phía sau màn sân khấu với một nửa vinh quang và một nửa đau buồn không ai biết.Thật hiếm khi một bộ phim Việt nào đẹp dịu dàng trong từng khung hình và nốt nhạc như thế.
Hoàng Hưng
THÔNG TIN MUA SẮM
-
Những điểm trang điểm cần tránh khi đi phỏng vấn
Ngoài kiến thức chuyên môn nghề nghiệp thì khi trang điểm cho khuôn... Xem thêm >
-
LÀM TRẮNG RĂNG ĐƠN GIẢN MÀ HIỆU QUẢ TẠI NHÀ
Có được một hàm răng trắng sáng luôn là đều mà mọi người mong muốn, nó... Xem thêm >