My girl (2003): Người chở cả ấu thơ

22:11 29/08/2021

Trưởng thành có khi lại là điều cay đắng nhất mà tạo hóa dành cho con người. Con người ta luôn đau đáu nhớ về tuổi thơ, nhưng tiếc thay tuổi thơ cũng phải lớn lên và đổi thay theo cách của nó.

Share social

Trưởng thành có khi lại là điều cay đắng nhất mà tạo hóa dành cho con người. Con người ta luôn đau đáu nhớ về tuổi thơ, nhưng tiếc thay tuổi thơ cũng phải lớn lên và đổi thay theo cách của nó. Một nhẻm nhỏ gấp khúc, một bãi đất bỏ hoang, một con đường bùn lầy sỏi đá,… nếu tất cả những điều luộm- thuộm- đẹp- đẽ ngày đó đều đã lạnh lùng thay đổi và làm bạn hụt hẫng, bạn hãy thử nghĩ về người đó. Đó là một người bạn cất giữ được mọi thứ trong ánh mắt mà mỗi khi nhìn vào, ta thấy được cả quãng đời đẹp đẽ vô ngần ngày nào vẫn còn tươi mới, vẹn nguyên. 

 

My girl (2003): Người chở cả ấu thơ

 

Trong tất cả các câu hỏi mà chúng ta phải nghĩ tới để lớn lên, có lẽ câu hỏi “Vì sao?” là câu hỏi khó nhất. Tùy theo từng trường hợp, có khi bố mẹ có thể giải đáp cho ta, có khi chính ta phải day dứt suy nghĩ, phải bỏ ra 10 năm hay một đời mới có thể lí giải được. Tình yêu và mọi thứ vui tươi nhưng lộn xộn ngày bé của cậu nhóc Jeab dành cho cô bạn Noi Nah chính là một câu hỏi to đùng, khó nhằn mà khi còn đang đắm chìm trong đó, chiến đấu vì nó, Jeab chẳng thể nào hiểu được.

 

My girl (2003): Người chở cả ấu thơ

 

My girl (2003): Người chở cả ấu thơ

 

Không hiểu sao, Noi Nah vẫn luôn là lựa chọn duy nhất?

 

Hãy để Jeab nhắc lại cho bạn nhớ tuổi thơ của thế hệ 8X là như thế nào. Đó là cái thuở bạn còn đầu trần, đi chân đất, cái thời trẻ con chúng ta chưa phải ăn vội một hộp cơm trước khi bước vào lớp học thêm, chưa dán mắt vào IPad lầm lũi một góc, cũng chưa biết Kpop hay rạp chiếu phim…

 

Một ngày của Jeab bắt đầu khi cô bạn Noi Nah xông thẳng vào phòng rồi tìm mọi cách lay cậu bé dậy. Hét thẳng vào tai, chiếu đèn pin vào mắt rồi cuối cùng là nhảy từ trên bàn xuống giường như cái kiểu các đô vật hay dùng để hạ gục đối thủ,… Cuối cùng thì Jeab cũng thức. Có rất nhiều rất nhiều ngày, Noi Nah chính là hình ảnh đầu tiên cho buổi sáng. 

 

My girl (2003): Người chở cả ấu thơ

 

My girl (2003): Người chở cả ấu thơ

 

Trên xe buýt tới trường, dù là lên đúng giờ hay lên giữa đường vì phải bắt bố chở xe máy đuổi theo do dậy trễ, Jeab vẫn tìm được chỗ ngồi của mình. Bên cạnh Noi Nah, luôn luôn là như vậy.

 

Jeab cứ thể lẽo đẽo đi theo chơi với Noi Nah, cho đến một ngày, những trò chơi đã trở thành cách để phân biệt con trái và con gái. Noi Nah và lũ con gái thì chơi nhảy dây hay chơi đồ hàng, làm bánh hay đóng giả bố mẹ,…. Bọn con trai khác thì đang đi đá bóng, bắn thun hay ăn cắp xoài, chọc chó nhà người khác,… Jeab bỗng thấy khó nghĩ đến đau đầu quá. Không phải là Jeab không thích chơi với bọn con trai…

 

Tại sao phải đánh nhau vì Noi Nah và bắt nạt Noi Nah?

 

My girl (2003): Người chở cả ấu thơ

 

Tình yêu của tuổi thơ có cái ngu ngơ tuyệt vời của riêng nó. Tình yêu lúc đó chẳng cần biết cách biệt giàu nghèo là thế nào, chẳng màn đến chuyện bố chúng ta ghét nhau ra sao, cũng chẳng bị những thứ vớ vẩn như sĩ diện hay ngoại hình làm ta chùn bước. Tuy vậy, tình yêu của tuổi thơ chỉ có thể bị một vật cản duy nhất ngăn cách: bạn bè chọc ghẹo!

 

My girl (2003): Người chở cả ấu thơ

 

My girl (2003): Người chở cả ấu thơ

 

Có 3 bước để chứng minh bản lĩnh của 1 thằng đàn ông:
1. Chạy xe đạp mà không dùng tay
2. Nhảy xuống sông từ trên cầu
3. Bắt nạt con gái

 

Chạy qua rồi chạy lại chơi giữa hai đám con trai à con gái, Jeab cuối cùng cũng phải lựa chọn theo xu hướng phát triển của bản thân mình. Một ngày sau rất nhiều ngày Jeab lầm lũi chẳng ra chơi, Noi Nah cùng đám bạn gái mừng rỡ khi nhìn thấy Jeab.

 

“Jeab! Tới đây chơi nhảy dây đi!”
“Jeab! Jeab!”

 

Thoắt cái sợi dây thun tết lại để chơi nhảy dây đã bị cắt đứt, tiếng nói cười mừng rỡ cũng im bặt theo còn ánh mắt cô bé Noi Nah nhìn Jeab thì chất chứa ngàn lời…

 

My girl (2003): Người chở cả ấu thơ

 

Một sợi dây thun, vài viên bi, xấp hình siêu nhân với người lớn chỉ là những thứ vô dụng tốn tiền, với trẻ con lại là cả một gia tài lớn làm chúng hãnh diện. Ấy vậy mà Jeab nỡ lấy kéo cắt mất để đổi lấy mấy lời tán tụng của lũ con trai. Và rồi cũng lại một lần nữa, Jeab lại bất lực trước câu hỏi “Vì sao?”. Vì sao cậu lại buồn hơn cả Noi Nah? Vì sao một câu xin lỗi cũng không thể nói?

 

Khoảnh khắc chiếc xe tải chở gia đình Noi Nah chạy khuất phía xa, bỏ lại sau lưng bao tiếng réo gọi và cả cậu bé Jeab thở hổn hển, tồng ngồng nhìn sợi dây thun mà suốt một thời giang dài chơi bắn thun cậu tích cóp được chính là thời điểm mà mọi câu trả lời được phơi bày. Chỉ tiếc rằng câu trả lời đã không còn cần thiết nữa… 

 

My girl (2003): Người chở cả ấu thơ

 

Có thể ví những mối tình trẻ con ngô nghê và sáng trong như tiếng cười đó hệt như một bài hát hay đã lỗi thời. Có những lúc bạn như đã quên mất nó, mê tít những bài khác lại tới với những cảm xúc khác, và vô số những bài hát khác nữa. Thế mà một ngày tình cờ nghe lại giai điệu quen thuộc trên radio hay trong quán nước, bạn lại thuộc làu ngân nga hát theo và mọi kí ức đẹp đẽ lại ùa về. Mà hình như, một vài bài hát thì không có tuổi thọ và cũng chẳng bao giờ chết…

 

My girl (2003): Người chở cả ấu thơ

 

 

THÔNG TIN MUA SẮM

Sản phẩm liên quan