Lights Out – một thông điệp nhân văn trong lớp áo kinh dị

22:11 29/08/2021

Lights Out là một bộ phim kinh dị, chắc chắn là kinh dị bởi nó đánh vào nỗi sợ nguyên thủy của con người, đầy rẫy những màn thót tim và lo lắng, nhưng tận sâu trong những tiếng hét đó, vẫn là một thông điệp đầy tình người.

Lights Out là một bộ phim kinh dị, chắc chắn là kinh dị bởi nó đánh vào nỗi sợ nguyên thủy của con người, đầy rẫy những màn thót tim và lo lắng, nhưng tận sâu trong những tiếng hét đó, vẫn là một thông điệp đầy tình người.

 

 

Bóng tối là một nỗi sợ nguyên thủy của loài người.

 

Nó là nỗi sợ gắn liền với thời mông muội, những buổi tối âu lo sống trong hang động, lo lắng vì không biết những thứ gì đang hoạt động bên ngoài kia, mỗi khi màn đêm buông xuống…

 

Ngay cả hôm nay, trong thời đại tưởng như không thể văn minh hơn, nỗi sợ bóng tối vẫn còn ám ảnh không ngừng đối với con người. Mỗi khi ánh sáng của đèn điện vụt tắt, đâu đó trong tâm thảm mỗi người vẫn là một nỗi sợ vô hình, và đó là nỗi sợ kinh dị mà Lights Out mang tới.

 

 

Nó khởi đầu bằng cái bóng tối mà ông bố của Rebecca phải đối mặt. Sau buổi làm việc khuya hôm đó, bố của Rebecca mãi mãi không về được nhà nữa khi ông gặp phải một “thứ gì đó” trong màn đêm…

 

Rebecca đã bỏ nhà đi rất lâu, kể từ khi cô phát hiện ra người bạn bí mật của mẹ mình…
Đó là cũng là người bạn mà cậu em trai Martin luôn lo sợ, lo vì khi thấy mẹ cậu luôn nói chuyện một mình, còn sợ là vì… “cái thứ đó” không phải ảo giác của riêng mẹ cậu…

 

 

Lights Out là một trò chơi đơn giản: hoặc khiếp sợ trong ánh sáng hoặc chết trong bóng tối. Không một ai, một chỗ nào có thể an toàn cho toàn bộ những nhân vật trong câu chuyện này. Martin đã bị “cô bạn” của mẹ dọa cho đến không dám ngủ mấy ngày liền, tìm mọi cách để bỏ trốn khỏi căn nhà hòng tìm một giấc ngủ yên. Rebecca trong khi cố giúp em trai mình, cũng đã nhận được lời cảnh cáo chết khiếp của “cô bạn” đó. Nhưng người nhận được “lời cảnh cáo” nặng nề nhất chính là cha của Rebecca, người đã không còn về được căn nhà của mình chỉ vì cố tìm cách cứu giúp mẹ cô khỏi sự ràng buộc với “người bạn đó”.

 

 

Lạ lùng là ở chỗ… chỉ khi không khí khủng bố được tạo ra, cả gia đình Rebecca mới lại cùng ăn một bữa tối, ngủ cùng một nhà… như một gia đình bình thường.

 

Mẹ của Rebecca vốn có tiền sử tâm thần từ nhỏ. Một chứng tự kỉ bình thường của một đứa trẻ cô độc mà đứa trẻ nào cũng mong muốn có một người bạn, và như thế “cô bạn” Diana tưởng tượng ra đời. Chỉ có điều… Diana thật sự đã qua đời từ trước khi mẹ của Rebecca nhập viện điều trị. Cứ thế, mối quan hệ bè bạn tối tăm này cứ tồn tại đến sau này, mỗi khi mẹ Rebecca cảm thấy suy sụp khi cô đơn, khi bị bỏ rơi…

 

 

- Diana không xấu đâu các con ạ ! Chỉ là cô ấy hơi khác biệt với mọi người thôi. Mẹ nhận ra dạo này cô ấy hơi xấu tính bởi vì mẹ đã bỏ rơi cô ấy quá lâu rồi. Mà chính con cũng đã bỏ rơi mẹ mà Rebecca ! Khi người ta bị bỏ rơi quá lâu, làm sao người ta có thể thấy bình yên được?

 

Những lời bộc bạch của mẹ Rebecca cũng chính là mở đầu cho thông điệp mà Lights Out mang đến.
Với mọi người, Diana là một bóng ma kinh hãi, nhưng với mẹ Rebecca cô ấy là một người bạn, người đã ở cùng bà, nói chuyện cùng bà trong những lúc bà túng quẫn, cô đơn…

 

Với mọi người, mẹ Rebecca không khác gì một người điên hết thuốc chữa, nhưng với chính Rebecca, Martin và cả người cha đã mất, đó vẫn là một người mẹ, một người vợ không thể tách rời với gia đình.

 

 

Với anh chàng điển trai Brett, Rebecca có thể chỉ là một cuộc dạo chơi, một cuộc tháo chạy khi cần mà không ai có thể trách anh khi chứng kiến bóng ma Diana ám ảnh gia đình Rebecca… nhưng Brett không làm vậy, Rebecca có một vị trí trong trái tim Brett, đáng để anh tranh đấu, cho dù đó là cuộc đọ sức với thế lực mà anh biết gì cả…

 

 

Thông điệp : đừng bao giờ bỏ rơi người mà bạn thương yêu được lồng ghép khéo léo qua các lời thoại của mẹ Rebecca, của chính Rebecca nói với bạn trai Brett. Bóng tối là một cách dẫn dụ khá tốt mà đạo diễn David F. Sandberg tạo ra từ thời Lights Out chỉ là một sản phẩm phim ngắn của riêng ông. Không bao giờ bỏ mặc người thân của mình, cho dù họ có ở trong tình trạng tồi tệ nào đi chăng nữa. Không có Diana, cả nhà Rebecca chưa chắc đã gặp mặt hay thậm chí là chào nhau một câu. Không có Diana, có lẽ Rebecca không thể biết được tình cảm Brett dành cho mình lớn đến đâu. 

 

 

Bằng một phép ẩn dụ đơn giản, David đã truyền tải thông điệp về gia đình và tình yêu thương ngay trong chính một bộ phim kinh dị đáng sợ. Bóng tối chỉ thực sự đáng sợ chỉ khi ta đơn độc. Có thể nói sau sự kinh sợ mà màn đêm mang đến, người ta lại dễ dàng cảm thấy được hơi ấm,  được sức mạnh của tình cảm con người.

 

Lights Out không chỉ là một bộ phim thú vị dành cho fan ruột của phim kinh dị, mà sau tất cả, đó thật sự là một bộ phim gia đình, một thông điệp đáng giá đằng sau lớp áo ma mị kinh dị kia.

 

 

Mai Bửu Hoàng Hưng

Theo Báo Người tiêu dùng

 

Sản phẩm liên quan

Thông tin mua sắm hữu ích