Paul McCarthney: Tuổi tác chỉ là 1 con số

22:11 29/08/2021

Paul McCarthney đã từng huấn luyện “Beatles Kid” trên toàn thế giới, giờ đây cũng đã 70. Album phát hành lần này rất sâu sắc, nhẹ nhàng với giai điệu nhạc jazz vẫn không thay đổi theo năm tháng.

Share social

Paul McCarthney: Tuổi tác chỉ là 1 con số

 

 

 

Paul McCarthney đã từng huấn luyện “Beatles Kid” trên toàn thế giới, giờ đây cũng đã 70. Album phát hành lần này rất sâu sắc, nhẹ nhàng với giai điệu nhạc jazz vẫn không thay đổi theo năm tháng. Yêu nhạc, ông ấy muốn đem giọng hát mình phục vụ cho công chúng, tuổi tác chẳng qua chỉ là con số, chúng không có nghĩa gì cả. Cùng lúc, tôi cũng giới thiệu album của Hanumpa – một nhóm nhạc độc lập cùng  album mới của Park Jiyoon với phong cách nhạc folk, khác với hình tượng sexy của ngày trước rất nhiều.

 

Paul McCarthney < Kisses On The Bottom >

 

Một cậu bé của Liverpool từng say mê nhạc rock “n” roll mơ ước một lúc nào đó mình sẽ trở thành ngôi sao nhạc rock như Buddy Holly và Elvis. Để học các hợp âm của ghita mà cậu ấy đã tìm tòi rất nhiều và lôi kéo các bạn hàng xóm thành lập ban nhạc rock trình diễn đêm ngày tại câu lạc bộ dưới đường hầm của Hamburg – nơi những tay nghiện rượu thường xuyên lui tới. Sự nhiệt tình đối với âm nhạc đã “ăn sâu” trong máu của cậu thanh niên này. Và giờ đây, cậu ấy đã 70. 

 

Năm 1962, gia nhập nhóm Beatles, đến nay, đã 50 năm trôi qua, danh tiếng “người nghệ sĩ vĩ đại” vẫn không thay đổi. Nhân vật trọng yếu của Beatles, theo đánh giá của nhiều nhà phê bình và các fan thì tất cả đều cho đó là Paul McCarthney. Sau khi giải thế nhóm nhạc, những thành viên khác vẫn hoạt động âm nhạc vì niềm say mê của riêng mình, sống cuộc sống đầy vinh quang của một siêu sao. Sở hữu 21 vị trí cao trên các bảng xếp hạng tại Mĩ, nếu hợp lại ca khúc của Combi ‘Lennon/ McCarthney” với các bản solo thì cũng trên 50 bài lọt vào top 10. Tên của ông ấy là lịch sử, ‘một truyền thuyết vĩ đại’ luôn tỏa sáng trong giới âm nhạc.

 

2011 là một năm bận rộn với ông ấy. Tổ chức lễ kỉ niệm ngày cưới lần thứ 3 vào ngày 9 tháng 10 – sinh nhật của John Lennon với Nancy Shevell – người mà ông ấy đã kết bạn trong suốt 4 năm; khi đó, ca khúc “Helter skelter” cũng vinh dự được nhận giải Grammy. Trong < Ocean's Kingdom > – ông ấy mang đến phong cách nhạc ballet đầy mới mẻ, xuất hiện với tư cách khách mời bất ngờ trong buổi diễn < Live At Shea Stadium > của Billy Joel, cả hai đã trình bày ca khúc “I saw her standing there” và “Let It Be”. Năm 2012, ông ấy tiếp tục với < Kisses On The Bottom > và tuyên bố album rock sắp phát hành, điều này chứng tỏ Paul McCarthney vẫn rất sung sức với âm nhạc và 2012 là năm dành cho ông ấy.

 

Paul McCarthney: Tuổi tác chỉ là 1 con số

Trong album mới, có bản cover lại của Jazz Standards – chủ yếu là các ca khúc nổi tiếng một thời. Có 2 “thế giới khác biệt” khi nhìn nhận album nhạc jazz của Paul. Nếu là những fan trung thành của Beatles thì đây chắc hẳn là “sự trở về của ông hoàng” mà họ đã chờ đợi từ lâu, còn với những fan yêu nhạc trẻ tuổi thì đây chỉ là “album mới của một anh già” mà thôi, không chút quan tâm. Khi nhìn abum này dưới góc độ lịch sử âm nhạc thì  ông ấy thật sự thành công. Vậy ý nghĩa của album là gì. Cùng tôi tìm hiểu nhé.

 

Một thách thức mới cho anh bạn già ở độ tuổi 70. “Thách thức to lớn” vượt quá khả năng là cách giúp ta xác nhận thêm một lần nữa vị trí của ông ấy, đồng thời, đây cũng là cách dạy bảo của tiền bối đi trước để lại cho hậu bối sau này. Không cần lúc nào cũng phải gây khích động cho người khác hay phải cách tân đổi mới. Nếu thấy được những việc làm của ông ấy trong suốt thời gian qua, các bạn sẽ hiểu nó có ý nghĩa thế nào. Tuổi tác chỉ là con số mang tính vật lí, toán học chứ nó không hề liên quan gì đến âm nhạc

 

Tác phẩm “I’m gonna sit right down and write myself a letter” của Fats Waller được ra mắt lần đầu vào năm 1935 là ca khúc đem đến nhiều cảm hứng nhất cho ông ấy. Là bài ca khiến ta nhớ lại thời thơ ấu khi có ba bên cạnh, và đây cũng là ca khúc được các ông bố rất thích. Tác phẩm “Bye Bye blackbird” của nhà viết nhạc người Mĩ Frank Loesser cùng ca khúc “It’s only a paper moon” của Ray Henderson và Mort Dixon là những ca khúc mà Johnn Lennon rất tâm đắc. Chúng ta sẽ nghe một phiên bản mới nhưng vẫn mang nét bình dị của ngày trước cùng sự kì bí và đơn giản theo lối cổ xưa cách đây hơn 80 năm. Để tạo đúng bầu không khí lúc đó, ông ấy đã  chuẩn bị rất kĩ mọi thứ.

 

Những ca khúc mới cũng được chuẩn bị song song đó. Chúng tạo nên bản hòa âm hoàn hảo không chê vào đâu được. Bản nhạc tôi tâm đắc “My Valentine” – ca khúc làm ta nhớ đến Eric Claption. Sự hài hòa giữa tiếng đàn ghita trầm buồn đặc biệt của Clapton với giọng ca nhỏ, thấp đặc trưng của McCarthney lại là điểm nhấn của album này; là một danh tác sẽ xuất hiện trong thư viện nhạc của các fan. Ca khúc làm mưa làm gió trên bảng xếp hạng năm 1982 “Ebony and ivory” của Steve Wonder cùng “Only our heart” – từng khiến chúng ta cảm động được Paul trình diễn lại. Màn trình diễn harmonica của Steve Wonder xen lẫn trong phần nhạc khí hiện đại, theo giọng ca chính của Paul làm ta thấy thoải mái và dễ chịu, tạo bầu không khí tuyệt vời và mang đến sự lãng mạn ngọt ngào.

 

Paul McCarthney: Tuổi tác chỉ là 1 con số

 

Hòa nhập cùng thế hệ trẻ bây giờ, ông ấy không hề lu mờ mà vẫn thật tỏa sáng, bằng giọng ca của mình tiếp tục chinh phục công chúng. Ông ấy thật sự đã để lại một di sản quý báu và quan trọng cho thế hệ sau. Cùng tồn tại với chúng ta, giọng hát của ông ấy cũng vậy, một giai điệu đẹp lúc nào cũng làm ta thổn thức trong lòng. Luôn có sự cảm động trong các ca khúc. Âm nhạc của Paul McCarthney là “thật”. Paul “vẫn” sống và tồn tại cùng chúng ta!

 

Bài viết/ Shin Hyeontaek ([email protected] )

 

Park Jiyoon: trở lại với nhạc folk

 

Park Jiyoon < Tree Of Life >

 

Park Jiyoon đã tự nhốt mình trong một thế giới rất riêng. Không nhất thiết phải thế hiện sự đau đớn của mình cho nhiều người. Những gì cô ấy làm để phục vụ công chúng yêu nhạc vẫn còn đó, giờ đây cô ấy quay lại. Trở về sau quãng đường dài đằng đẵng đầy chua cay, nay cô ấy cất cao giọng hát và nhận được sẻ chia của nhiều người. Dù đây có là sự đồng cảm hay chỉ là cái vỗ tay nhỏ dành cho chiến thắng của ai đó đi nữa. 

 

Quay lại sau 3 năm, muốn mọi người công nhận mình đã hồi phục hoàn toàn, muốn trở thành cái cây cứng cỏi nhưng có vẻ cô vẫn chưa đạt được điều đó. So với giai điệu thì sự chia li lại được bày tỏ nhiều hơn. Những ca khúc trong album chủ yếu là những ca khúc buồn bã. Không quan tâm hình tượng lúc trước của mình thế nào trong “Sung In Sik”, giờ đây, với việc viết nhạc, cô ấy đã khá hơn rất nhiều. Trong album này có sự góp mặt của Park Asher, Yongrin của Dear Cloud và Jeong Junil của Mate. Cảm giác của mỗi ca khúc rất khác và đây sẽ là album mà những người chưa từng biết đến sự u sầu sẽ rất thích nghe.

Paul McCarthney: Tuổi tác chỉ là 1 con số

 

Chỉ mang đến một cảm xúc duy nhất có thể là một yếu tố nguy hiểm. Ngoại trừ ca khúc “Don’t look back” thì những ca khúc khác cũng chẳng đạt hiệu quả lớn nào cả. Nếu là những người thiếu tính kiên nhẫn thì khả năng album này bị họ cho ra khỏi thư viện nhạc là rất lớn. Giọng hát đặc biệt cùng với âm mũi đến giờ với nhiều người sẽ thật đặc biệt nhưng với một số khác lại không. Dù nhận được sự giúp đỡ của các nhà viết nhạc có thực lực nhưng sự dung hòa giữa giọng ca chính với ca khúc lại trở thành vấn đề khiến chúng ta phải nghĩ lại.

 

Dù vậy điều khiến tôi chú ý tới album này chính là cách cô ấy dùng một ngôn ngữ khác để thế hiện sự chia li. Theo một cách nào đó thì sự chia tay li biệt vẫn mang lại cho ta cảm giác hối tiếc, lưu luyến và một trải nghiệm đáng quý. Cô ấy đã mang tới một sắc màu mới thật kì dị và mờ ảo. Ca khúc cuối cùng “Quiet dream”, đó là ước mơ mông lung, chứa đựng tình cảm của một cô gái. Dù là cấu tạo hay dáng dấp của album thì ta vẫn thấy nó giống với “Yeolkkot” của Tablo một cách kì lạ.

 

Những tác phẩm trong suốt thời gian qua đã thuộc về quá khứ, giờ đây, sau khi trở lại, trong thế giới cô độc và lặng lẽ, tôi đã trông thấy ánh sáng rực rỡ ngoài kia đang mỉm cười với cô ấy. Một lần nữa, cô ấy đã cất tiếng nói của mình với thế giới, cho thấy cô ấy thực sự ổn và đang quay lại.

 

Bài viết / Hong Hyukeui ([email protected])

 

Giới thiệu album của nhóm nhạc độc lập Hanumpa

 

Hanumpa < Kiss From The Mystic >

 

Paul McCarthney: Tuổi tác chỉ là 1 con số

“Sự thay đổi” ngoài dự đoán của tất cả mọi người. Vấn đền nội bộ đã là đương nhiên nhưng sự cấu thành của thành viên trong nhóm lại được thay đổi một cách dữ dội. Gương mặt quen thuộc chỉ có Lee Jeonghun (Giọng ca chính) và Jang Hyeokjo ( chơi base). Sự kì bí “thâm thúy” trong giai điệu ca khúc với phần nhạc khí phương Đông được xem là “chủ nghĩa thẩm mĩ đầy lôi cuốn”. Bìa album mang tính quyết định với đôi chân của một cô gái là sự tuyên chiến cho thấy sự biến đổi của những con người này.

 

 

Phần âm thanh trong “The Flu” được thể hiện rõ; điểm tương đồng của nó với tác phẩm mới chính là sự đơn giản và trực diện. Giọng ca chính không thể hiện được cái hồn của ca khúc. Từ “Damage” đến “V.L.S” chỉ gào thét mà thôi, đến cách thể hiện phong phú bài hát cũng không phù hợp với sự say mê vốn có của phong cách metal. Cách hát truyền thống với 2 tông giọng cùng lúc của dân tộc Mông Cổ  - khoomii cũng nhập nhằng không rõ ràng, vì vậy mà nó không thể mang tới nét thần bí đặc trưng hay độc đáo được.

Paul McCarthney: Tuổi tác chỉ là 1 con số

 

Ca khúc thể hiện sự thay đổi của họ trong album chính là “Pressing” và “ V.L.S”. Ca khúc mang đến sắc thái tối tăm mờ mịt. Phần lời (leave, leave, leave me alone) được kết hợp không mấy hiệu quả. Phần âm lạ lẫm thế này rất dễ thể hiện nhưng giọng ca chính vẫn chỉ kêu gào không hề thay đổi. Việc kết hợp nhẹ sắc thái của electronic giống ca khúc “Fossil wood” và “Head, Up, Human” xem ra lại có hiệu quả. Sự không ăn ý trong toàn tác phẩm không phải việc dễ giải quyết, vậy nên, họ phải tìm được đâu là giải pháp tốt nhất, có lẽ điều này mới quan trọng.

 

Bề ngoài của < Kiss From The Mystic >  cũng đáng chú ý như tựa đề hoành tráng của album vậy. Âm nhạc càng lúc càng thực tế và cần sự thay đổi nhưng phải hiệu quả; ở một mức độ nào đó, họ vẫn duy trì được thành quả ban đầu của mình. Sự quảng bá album và hình tượng cho nhóm lại tuyệt hơn rất nhiều. Dù thế nhưng dư âm còn lại sẽ là gì đây. Có thể họ sẽ không thấy dễ chịu và nặng nề trong lòng một chút. Sự thỏa hiệp chỉ là sự kiêu ngạo của một người mà thôi. Mong rằng họ sẽ không đánh mất trọng tâm như đúng tên nhóm “Hanumpa” và luôn giữ được sự hòa hợp giữa những thành viên mới với nhau trong mỗi ngày về sau. Cố lên nhé, các bạn!

 

Bài viết / Kim Banya ( [email protected])

 

Paul McCarthney: Tuổi tác chỉ là 1 con số

 

Nội dung bài viết trên cafestyle thuộc sở hữu của Hansae Yes24 Vina Co.,Ltd

THÔNG TIN MUA SẮM

Sản phẩm liên quan