One day: một ngày dài vô tận

22:11 29/08/2021

Mỗi ngày thức dậy, số phận sẽ cho bạn gặp gỡ một ai đó rất mới trong thế giới này. Có người chỉ cùng đi với bạn qua vạch kẻ đường, có người chỉ nhường bạn thanh toán trước trong siêu thị,...

ONE DAY: MỘT NGÀY DÀI VÔ TẬN

 

 

 

Mỗi ngày thức dậy, số phận sẽ cho bạn gặp gỡ một ai đó rất mới trong thế giới này. Có người chỉ cùng đi với bạn qua vạch kẻ đường, có người chỉ nhường bạn thanh toán trước trong siêu thị, nhưng cũng có người sẽ trở thành tri kỷ gắn bó với bạn trong suốt những ngày tiếp theo, bất cứ khi nào, bất cứ ở đâu. One Day (2011) là một bộ phim nói về một mối lương duyên vừa ấm áp, vừa day dứt bắt đầu từ một ngày bình thường như thế…

 

 

Ngày 15 tháng 7 là ngày Thánh Swithin, một ngày lạ lùng mà người ta vẫn bảo nhau rằng: “Nếu trời đổ mưa vào ngày Thánh Swithin, một điều gì đó sẽ đọng lại, đọng lại…”.

 

Ngày 15 tháng 7 năm 1988, Dexter Mayhew – nhã nhặn và lãng tử đến cuốn hút, Emma Morley – thông minh vụng về, ngộ nghĩnh trong cặp kính tròn, hai người trong hôm đó của năm đó đã gặp nhau. Hôm đó, mấy con người trẻ tuổi say khướt trong bộ áo cử nhân rộng thùng thình đi xuyên qua các dãy nhà vắng lặng cổ kính ở Edinburgh và phá hỏng không gian tĩnh mịch xanh xám của nó với tiếng hát, tiếng cười. Ấy vậy mà khi bị bạn bè bỏ lại, Emma và Dexter lại chếnh choáng vừa say vừa ngại, rụt rè nói với nhau vài lời làm quen. Rồi như bị thôi miên, cả hai cùng dìu nhau về phòng trọ của Emma…

 

Nhưng rồi không hiểu có điều gì bất bình thường, đôi bạn trẻ chẳng kỉ niệm ngày ra trường bằng “mối tình một đêm” nữa, mà nằm ôm nhau ngủ và bắt đầu một mối quan hệ không phải bạn bè cũng không phải người yêu suốt hai thập kỉ tiếp theo. Biết bao điều bồi hồi xao xuyến từ đó tiếp nối trong hai thập kỷ, mà lạ kỳ thay, những điều ấy đều xảy ra vào những ngày 15 tháng 7.

 

 

 

 

-Dexter, mình nghĩ là chúng ta cần có vài quy tắc.
-Quy tắc nữa cơ đấy
-Thứ 1, mình sẽ không lợi dụng tình bạn của chúng ta, phòng ngủ riêng, dù ở đâu cũng không chung giường, không ôm ấp lúc say. Thứ 2, không được tán tỉnh, không uống một chút rồi chọc ghẹo mình. Thứ 3, mình không muốn nhìn thấy cậu tắm, hay đi tè, hay là đi tè trong khi tắm…

 

Họ là vậy đấy, là gì đó rất quan trọng và không thể đánh mất nhưng không phải người yêu của nhau. Bạn có ai đó bên mình như vậy không?
Một người khác giới mà bạn có thể yên tâm ở bên lúc say
Một người sẽ tranh thủ cùng bạn khiêng chiếc giường to đùng lên cầu thang ọp ẹp trước khi lên máy bay sang nước ngoài.
Một người tin bạn khi bạn trẻ trung xông xáo nói rằng bạn muốn thay đổi thế giới và cũng sẵn sàng ôm lấy bạn đang khóc sụt sùi vì cuộc sống chẳng phải như mơ.
Một người mà cho dù bạn có trở thành một chàng trai nổi tiếng, giàu có và quyến rũ được bất kỳ cô gái nào anh ta muốn nhưng vẫn làm bạn trở nên chân phương nhất như chính con người bạn mỗi lần ở bên, dù cho có vẻ là ngốc nghếch, có vẻ là yếu hèn.
Một người mà bạn sẽ tìm đến, những khi đau khổ cùng cực, một người mà bạn sẽ đứng khóc trong mưa ở buồng điện thoại công cộng và gọi đi gọi lại cho đến khi người đó bắt máy.
Họ là những người đặc biệt với nhau, mà sao lại chẳng thể yêu nhau?

 

 

 

-Cái áo này khoét hơi thấp nhỉ?!
-Có như thế mình mới không mặc ngược.

 

Trong những ngày tháng của tuổi trẻ, đôi phút rạo rực phải lòng nhau lại bùng lên rồi bất ngờ ngại ngùng vụt tắt. Ấy là khi Dexter nhìn sâu vào đôi mắt ngây thơ của cô bạn Emma đang xấu hổ vì làn da cháy nắng của mình “Cậu nhìn rất tuyệt mà!”. Ấy là khi Emma cụp mắt xuống, nhìn lơ đãng khi Dexter vân vê một lọn tóc rối của cô. Chân thực lắm, nồng nàn lắm, nhưng tiếng yêu thương vẫn mãi không thể nói ra. Một chướng ngại nào đó vô hình nhưng to lớn và vô cùng khó khăn…

 

Với Emma, đó là chút tự ti của một cô gái quá tham vọng nhưng chưa khẳng định được chỗ đứng cho mình; một chút tủi hờn của một cô gái vừa trưởng thành chưa biết chăm chút vẻ ngoài bị đặt bên cạnh một bạn nam quá thu hút, quá điển trai. Vớ vẩn đấy, nông cạn đấy, nhưng đó lại trở thành lí do ngáng chân ta bước vào cánh cửa tình yêu.
Với Dexter, chướng ngại đó lớn hơn, là chút hoang mang và cả sợ hãi. Với Dexter, mọi thứ đều rất dễ dàng, kể cả tình yêu. Anh có hàng tá bạn gái nhưng tất cả chỉ là những nhu cầu tình ái nam nữ. Còn với Emma, cái anh mong muốn lại là một thứ khác, thiêng liêng hơn, đẹp đẽ hơn mà đau lòng thay, anh lại tự thấy mình quá yếu ớt, quá tầm thường để sẵn sàng cho điều đó. 

 

 

One day không sở hữu một cốt truyện kịch tính, nó chầm chậm lướt qua từng tháng từng năm như chính cuộc đời này vậy, từng ngày bình thường thôi nhưng cứ làm ta phải nhớ nhung, bồi hồi. Không đủ dũng cảm bước đến bên nhau nhưng Dexter và Emma biết rằng đó là người mà họ không thể đánh mất.

 

Thất nghiệp và chui rút trong căn hộ rẻ bèo, bị sa thải rồi bị khinh bỉ xa lánh, đánh mất người thân, rồi lại thành đạt, sống thử rồi kết hôn, rồi sinh con… Emma và Dexter cùng nhau trưởng thành, cùng nhau bước vào lứa tuổi 30 không quá kì vọng vào ngày mai, lứa tuổi mà tình yêu và hôn nhân bị chết ngạt trong những suy tính, vụ lợi và cùng vùi chôn chút tình cảm yêu thương chân thành vào nơi sâu kính nhất trong tim.

 

Rồi đến một ngày, một ngày 15 tháng 7 đặc biệt gặp nhau ở một nơi rất xa, khi Emma đã là một nhà văn nổi tiếng với vẻ đẹp cổ điển, dịu dàng bên cạnh một nhạc công điển trai, khi Dexter vừa ly dị vì bị vợ lừa dối, khi mọi thứ trở nên dễ hiểu hơn ở độ tuổi ngấp nghé 40, họ bất ngờ đến bên nhau và yêu thương như thể đó là mối tình đầu… 

 

 

One day có một kết thúc đột ngột làm người xem bàng hoàng như chính cuộc sống này vốn luôn tiềm tàng nhiều bất ngờ vào ngày mai. Nhưng dù ngày mai có đến hay không, xin đừng quên rằng chúng ta vẫn còn ngày hôm nay!
Và nếu ngày hôm nay bạn biết được người nào là quan trọng với đời mình, hãy nói ra, dù có ngập ngừng, và đừng bao giờ để họ đi mất.

 

 

 

Nội dung bài viết trên cafestyle thuộc sở hữu của HansaeYes24 Vina Co.,Lt

Sản phẩm liên quan

Thông tin mua sắm hữu ích