Nhẹ nhàng như những cơn mưa

22:11 29/08/2021

Em sẽ đến cùng cơn mưa được viết với lời văn trong sáng, ngắn gọn và đôi chút ngộ nghĩnh sẽ đem đến sự thú vị và ấm áp khi “nhấm nháp” những trang sách, có thể trong một ngày mưa nhẹ nhàng.

Câu chuyện mở đầu bằng cuộc sống của hai bố con Takumi và Yuji sau cái chết của người vợ Mio. Mặt dù đã rất cố gắng, Takumi cũng không thể nào sắp xếp ngăn nắp về thứ niềm tin rằng “Mẹ sẽ xuất hiện bên con một lần nữa, khi những cơn mưa đến” của Yuji bé bỏng.

 

Ấy thế mà, thật kì diệu, Mio thật sự trở về, trong một ngày đầu của mùa mưa. Mio trở về chỉ 6 tuần, chừng ấy thời gian dường như chưa đủ để biến những đau đớn tột cùng trong Takumi trở thành niềm hạnh phúc mãnh liệt, vì anh thực sự tin rằng Mio đã quay trở về với anh, một Mio dịu dàng, một Mio với tiếng cười trong trẻo, nhưng cuối cùng Mio vẫn rời xa anh.

 

"Tôi lo nàng sẽ bỏ đi trong lúc tôi vắng nhà. Nỗi lo mất nàng cùng với cảm giác yêu đương khiến các chất hóa học mang tên "yêu thương" và "nhớ nhung" dâng tràn trong lồng ngực. Thật chẳng khác gì cậu bé mới yêu lần đầu, tôi nghĩ. Liệu con người có thể yêu một người nhiều lần không nhỉ? Mỗi lần yêu, họ sẽ lại trở thành cậu bé mười mấy tuổi với khuôn mặt đầy mụn và một tâm hồn nhạy cảm".

 


Ban đầu, tôi cứ nghĩ chỉ là Takumi và Yuji quá thương, quá mong nhớ nên mới tưởng tượng ra Mio thôi. Nhưng đọc đến những dòng cuối cùng mới biết Mio khi ấy là một Mio của tuổi 21 đến tương lai và một lần nữa yêu lại người chồng của mình. Sau đó, cô trở lại hiện thực, tiếp tục yêu anh, quyết định tìm anh, kết hôn với anh, và sinh cho anh một "chàng hoàng tử Anh Quốc", chấp nhận cái chết của mình. Cô đã “nhảy vọt” đến tương lai và trải qua 6 tuần kỳ lạ với anh chồng vụng về, mang trong mình bao bệnh tật, cùng cậu trai 6 tuổi, đáng yêu và luôn tự trách mình “Có phải tại con mà mẹ chết không?”.

 

Rõ ràng cô biết cuộc đời 8 năm sau của mình. Rõ ràng cô biết nếu mình chọn anh cô sẽ dừng cuộc đời mình ở tuổi 28. Và có lẽ nếu cô chọn một người đàn ông khác, không phải Takkun, có thể cô sẽ sống đầu bạc răng long. Thế đấy, đã biết rất rõ mình sẽ chết khi gắn cuộc đời mình với anh, nhưng cô vẫn chọn lựa đi cùng anh trong cuộc hôn nhân ngắn ngủi nhưng đủ đầy này. Một cuộc đổi chác mạo hiểm giữa hạnh phúc và sự sống! Một tình yêu đích thực! Một mối tình nhẹ nhàng, dịu ngọt!

 

"Em có hạnh phúc không.
Anh tự hỏi mình.
Em đã cưới một người mang đủ thứ bệnh như anh, kết thúc cuộc đời ngắn ngủi tại thị trấn nhỏ bé này trong khi chưa một lần được đi du lịch. Thế mà em vẫn bảo anh rằng em hạnh phúc?
"Còn anh", Mio hỏi, "Anh có hạnh phúc không?"
Anh hạnh phúc lắm, rất hạnh phúc!"

 

 

"Em sẽ mỉm cười ra đi với con tim tràn ngập kỷ niệm hạnh phúc…
Em cũng muốn được sống lâu hơn nữa…
Nhưng đây là cuộc đời mà em đã chọn".


 Câu chuyện kết thúc, lại vào một ngày mưa. Yuji bé nhỏ với chiếc ô vàng trên tay khẽ gọi… “Mẹ ơi? Mẹ ơi?” Lời văn đơn giản nhưng sâu sắc, nhẹ nhàng nhưng lắng đọng, có đoạn trong sáng như lời đối thoại của trẻ thơ. Truyện không nhiều nhân vật, chỉ xoay quanh ông bố, cậu con trai, cuộc sống gà trống nuôi con và sự xuất hiện của người vợ thiên thần trong chiếc áo len mỏng màu hoa anh đào đến cùng cơn mưa tháng Sáu.

 

Thi thoảng có sự hiện diện của ông giáo già và con chó không sủa được, chỉ biết ư ử thành “~?”, là hai nhân chứng duy nhất cho tình yêu bất diệt này. Mạch truyện thủ thỉ, đan xen giữa hiện thực và quá khứ, đến nỗi lằn ranh chỉ là một sợi chỉ mỏng manh. Phải chăng vì tình yêu thực sự sẽ vượt qua cả thời gian, không gian và cả sự chia ly?

 

Văn học Nhật đem đến cho độc giả cảm giác bình yên, lãng mạn khi đắm mình trong những tác phẩm tinh tế, chìm trong câu chữ nhẹ nhàng nhưng đầy trầm tư, ám ảnh. Em Sẽ Đến Cùng Cơn Mưa cũng vậy. Không nhiều màu sắc, không nhiều kịch tính, dữ dội mà chỉ với một gam màu trầm buồn, một khung cảnh ảm đạm ngày mưa, một cốt truyện nhẹ nhàng, Ichikawa Takuji đã vẽ nên được một bức tranh tình yêu tuyệt diệu.

 

Ở tác phẩm không có sự đối lập, chỉ có sự hài hòa được đề cao. Sự hài hòa không chỉ ở vòng xoay giữa Takumi, Mio và Yuji mà còn lan ra cả những mối quan hệ khác với thầy Nombre,và chú chó Pooh, với cả thiên nhiên cùng mùa mưa ẩm ướt.

 


Tiểu thuyết đã được dựng thành phim và thu hút nhiều khán giả

 

Nét u huyền phảng phất suốt tác phẩm gây cho người đọc những cảm xúc không thể diễn tả, có một cái gì đó không chắc chắn, không rõ ràng vẫn đang tồn tại đâu đó. Ta không thấy sự đau khổ đến tột cùng của Takumi khi Mio qua đời, không thấy niềm hạnh phúc mãnh liệt của anh khi bỗng nhiên nàng quay lại, ta chỉ thấy một sự nhẹ nhàng lan tỏa trong tình yêu đó - phẳng lặng nhưng tràn ngập ở khắp nơi. Vậy mới biết, tình yêu có rất nhiều cung bậc, không phải cứ cuồng nhiệt nhiều, đau đớn nhiều đã là yêu nhau nhiều, mà có khi chỉ cần nhẹ nhàng, êm dịu như tình yêu của Takumi và Mio là đã đủ chạm đến thiên đường hạnh phúc.

 

Nếu một ngày bỗng nhiên muốn buông tay, bạn hãy thử tìm đến một khung cảnh bình yên, nghiền ngẫm một cuốn tiểu thuyết viết về tình yêu thật đẹp. Sự cô đơn tận cùng kết hợp với những xúc cảm lắng đọng lại sẽ như những cơn sóng ngầm khơi lại những yêu thương ngày cũ, giúp những con người đang hoặc muốn quay lưng với tình yêu bình tâm và tìm về với tình yêu.

 

"Em sẽ đến cùng cơn mưa" được viết với lời văn trong sáng, ngắn gọn và đôi chút ngộ nghĩnh sẽ đem đến sự thú vị và ấm áp khi “nhấm nháp” những trang sách, có thể trong một ngày mưa nhẹ nhàng.

 

 

Sản phẩm liên quan

Thông tin mua sắm hữu ích