"Lấp lánh" yêu thương

22:11 29/08/2021

Kể về cuộc sống gia đình với những u uất, nước mắt và nỗi đau, nhưng kỳ lạ thay, trong không gian ấy, người đọc lại cảm thấy sự ấm áp và bình yên bởi những yêu thương tràn đầy.

Kể về cuộc sống gia đình với những u uất, nước mắt và nỗi đau, nhưng kỳ lạ thay, trong không gian ấy, người đọc lại cảm thấy sự ấm áp và bình yên bởi những yêu thương tràn đầy.

 

Chuyện tình tay ba

 

Trong Lấp lánh, nhà văn Ekuni Kaori - người được mệnh danh là “Murakami nữ” của văn học đương đại Nhật Bản đã xây dựng nên những nhân vật đầy sức hút trong câu chuyện mà cô gởi đến độc giả. Đó chính là cô nàng Shoko viết báo, nghiện rượu, và anh chàng bác sĩ Mutsuki đồng tính. Họ mới lấy nhau, sống trong mối quan hệ kì lạ không… “sex”.

 

Ngay từ đầu, câu chuyện trong Lấp lánh đã mang đến một mối quan hệ lạ lẫm và đầy thú vị. Quan trọng hơn cả, trong chuyện tình tay ba, Shoko chấp nhận mối quan hệ giữa chồng hờ và người yêu. Shoko yêu quí người tình của chồng mình, như người đó cũng dành tình cảm đặc biệt cho cô.

 

Shoko thẳng thắn, hay nhõng nhẽo và hờn dỗi như trẻ nhỏ. Shoko thích rượu và nghĩ mình nghiện rượu nhưng bác sĩ của cô lại nói không sao cả. Shoko thích tưới cây ngọc giá bằng trà (và tin chắc rằng nó thích hồng trà). Shoko ghi biểu đồ thời gian cho con cá vàng bơi trong bồn tắm. Shoko hát cho "người đàn ông tím" nghe. Shoko như thế nên Shoko đánh mất tình yêu của mình, vì Hanegi không chịu nổi sự bất thường của cô. Và cũng vì thế Shoko kết hôn với Mutsuki và chấp nhận một ông chồng đồng tính.

 

 

Chuyện tình tay ba trong Lấp lánh gợi nhiều yêu thương và đồng cảm

 

Mutsuki là một người đàn ông dịu dàng. Anh luôn quan tâm đến những gì xung quanh mình và để ý mọi cảm nhận của Shoko (cho dù có những lúc anh chẳng tinh tế chút nào). Gia đình nhỏ của anh, với Shoko, luôn đầy ắp mặc cảm và lo lắng, bởi, Mutsuri có thể cho Shoko bất kỳ thứ gì - trừ tình yêu.

 

Mutsuki không yêu Shoko, anh có người tình và anh yêu người đó một cách bền bỉ, nhẹ nhàng, công khai. Shoko biết điều đó, cô chấp nhận, như chấp nhận cuộc hôn nhân “không sex”. Cô chấp nhận quan hệ của chồng, chấp nhận để Mutsuki yêu Kon, nhưng đến một ngày, cô chợt nhận ra mình cũng yêu Mutsuki mất rồi. Và Shoko, cùng lúc, đấu tranh giữa chứng nghiện rượu, tâm thần, và cả tình yêu không ngờ đến. Cha chồng của Shoko nói rằng, cô sống với con trai ông như thể ôm nước, thứ vật chất tồn tại bên cạnh ta, ta có thể vòng tay ôm nó, tưởng chừng như nó nằm trong tay ta nhưng thực chất tay ta vẫn trống không, chỉ ướt nước và lạnh lẽo.

 

Không gian trong cả câu chuyện của đôi vợ chồng trẻ này thực chất khá nhỏ hẹp: ngôi nhà của hai vợ chồng, bệnh viện nơi Mutsuki làm việc và vài nơi chốn lẻ tẻ khác. Nhưng có lẽ không gian chính lại không nằm ở khoảng không bó buộc vật lý đó, nó nằm trong tâm trạng trồi sụt thất thường của Shoko, trong sự hiền lành chấp nhận của Mutsuki và trong nỗi day dứt của cả hai.

 

Yêu thương ấm áp

 

Có lẽ đọc giả đã tự đặt ra cho mình một câu hỏi: “Làm sao họ có thể duy trì mối quan hệ tay ba này?”. Nhưng chắc hẳn, mọi người cũng tìm được cho mình câu trả lời khi đọc xong truyện. Đó chính là sự yêu thương.

 

 “Chẳng hiểu sao tôi muốn khóc. Cuộc sống bất an, toàn những ngõ cụt, chẳng biết khi nào sẽ đổ vỡ. Cuộc sống được tạo nên chỉ bằng tình yêu thương lẫn nhau”,“Ngày mai, ngày kia, rồi sau đó nữa chúng tôi sẽ sống như thế này”…

 

Dòng suy nghĩ của Mutsuki kết thúc cuốn sách dài hơn 200 trang, hé ra một cái kết mở, đầy ẩn ý. Mutsuki, Kon, và Shoko không quan tâm thế gian nghĩ gì về họ, nhìn họ bằng ánh mắt như thế nào, cả ba chỉ biết rằng họ không thể sống thiếu nhau, như những con sư tử bạc yếu ớt, lạc loài luôn phải nương tựa lẫn nhau. Khi cuộc sống tràn ngập yêu thương thì mọi điều thiếu hụt sẽ được bù đắp.

 

 

Bìa sách màu xanh được thiết kế một cách nhẹ nhàng và đáng yêu

 

Ekuni Kaori đã kể cho chúng ta nghe một câu chuyện thật dung dị, ấm áp. Tình huống truyện tưởng chừng sẽ dẫn đến bao điều nặng nề u ám nhưng xuyên suốt cuốn sách chỉ toàn là ánh sáng của niềm tin và tình yêu thương. Mạch cảm xúc cứ chảy trôi, khi lướt qua, lúc lắng sâu, khơi gợi sự thấu hiểu, cảm thông từ đáy lòng người.

 

Kết thúc bài viết này, tôi chỉ có thể nói một điều thế này, rằng không ai có thể nói cho bạn nghe tất cả những gì diễn ra trong Lấp Lánh. Phải đọc nó, phải ngắm nhìn từng câu chữ, phải nhắm mắt và tưởng tượng thế giới xíu xiu của Lấp Lánh, phải tự mình cảm nhận thưởng thức nó, mới có một cảm giác trọn vẹn… của những yêu thương.

 

 

Sản phẩm liên quan

Thông tin mua sắm hữu ích