Khi nào cần mơ ước?

22:11 29/08/2021

Bạn có dám hy vọng và ước mơ khi bị những người xung quanh căm ghét, thậm chí là chống lại mình? Nếu muốn tìm cho mình một câu trả lời thỏa đáng, xin hãy đọc Nhật ký hoàn toàn có thật...

Share social

Bạn có dám hy vọng và ước mơ khi bị những người xung quanh căm ghét, thậm chí là chống lại mình? Nếu muốn tìm cho mình một câu trả lời thỏa đáng, xin hãy đọc Nhật ký hoàn toàn có thật của một người Anh Điêng bán thời gian.

 

Tác phẩm là những lời kể của nhân vật chính là cậu bé Junior - theo cách gọi của cộng đồng người Anh Điêng (da đỏ) nơi cậu đang cư trú, hoặc Arnold theo cách của những người bạn học người da trắng tại vùng Reardan.

 

Junior 14 tuổi và là một người lập dị xét về diện mạo lẫn thể chất. Người đọc có thể dễ dàng mường tượng ra hình dáng của nhân vật chính bởi cách miêu tả khá chi tiết: “sở hữu cái đầu khổng lồ chứa đầy nước mà theo cách nói hoa hòe của bác sĩ là mắc phải bệnh tràn dịch não. Thân hình bút chì, nhưng bàn chân lại to đùng cách mạng, nhìn chẳng khác nào một chữ L viết hoa đang đi trên đường”.

 

VẬN MỆNH TRONG TAY

 

Cuộc đời của Junior chắc sẽ giống như những người Anh Điêng khác, chìm trong những cơn say, co cụm ở vùng biệt lập và bị khinh miệt… nếu cậu không gặp phải một “vụ tai nạn” vào đầu năm học lớp chín. Đó là khi Junior ném một cuốn sách làm gãy mũi thầy giáo dạy môn hình học. Tưởng chừng “vụ án” này sẽ làm cậu bé gặp rắc rối khi ông thầy dạy toán này tìm đến tận nhà. Nhưng trái với những điều mà Junior  nghĩ, ông thầy kia đã không “hành xử” hay làm bất cứ việc gì khiến cậu bị tổn thương, ngược lại ông đã khơi gợi cho Junior về một cuộc sống tốt đẹp hơn: “Thầy muốn em nói rằng mình xứng đáng có một cuộc sống tốt hơn… Em phải nắm giữ lấy hy vọng của mình, đi đến một nơi nào đó mà người khác cũng có hi vọng”.

 

Khi nào cần mơ ước?

 

Junior chuyển đến trường của người da trắng để thay đổi số phận của một người da đỏ như mình

 

Dù chưa bao giờ nghĩ đến điều này, nhưng Junior nói “đi là đi”, không chút chần chừ, do dự. Junior đi theo tiếng gọi của con tim, cậu tìm kiếm hy vọng. Junior quyết định chuyển trường đến vùng Reardan, đó là một ngôi trường toàn những người da trắng. Junior hy vọng rằng ở môi trường mới, cậu sẽ biết cách thoát khỏi sự nghèo khổ, khinh miệt cũng như chứng minh cho mọi người thấy rằng Arnold Spirit Junior - một người Anh Điêng cũng có thể làm nên “đại sự”. 

 

KHÔNG TỪ BỎ?

 

Thế nhưng, để đi đến cái đích là tìm lại danh dự cho mình – cho cả bộ tộc, Junior phải vượt qua rất nhiều trở ngại. Với Junior, sự trở ngại lớn nhất đó là cậu phải đối mặt là sự căm ghét, khinh miệt của những người trong bộ lạc và cậu bạn Rowdy (người bạn thân duy nhất của Junior) dành cho mình. Đối đầu với bạn thân, bản thân và gia đình thì phải gánh chịu sự cô lập của đồng loại trong cái thế giới vốn đã bị cô lập từ trước. Đó là cái giá mà Junior phải trả khi muốn chống lại cái gọi là “số phận” là “định mệnh của một con người”.

 

Nếu là bạn, bạn sẽ xử lí thế nào khi bản thân mình đang cố gắng vứt bỏ một cuộc sống u tối, đi tìm tương lai tươi sáng hơn nhưng những gì mà bạn nhận được chỉ là sự khinh miệt của những người cùng cảnh ngộ, sự kì thị của những người đang sống một cuộc sống mà bạn hướng đến? 

 

Khi nào cần mơ ước?

 

Cuốn sách chứa đựng những thông điệp ý nghĩa về ý chí và sức mạnh của niềm tin

 

Chắc chắn điều này sẽ rất khó khăn với bạn, với tôi và càng khó gấo bội với một cậu nhóc 14 tuổi. Nhưng vượt qua số tuổi của mình, một cách ngoạn mục, Junior đã tìm ra chiếc chìa khóa vàng để giải mã những mẫu thuẫn trong cuộc sống của mình, tìm ra lối thoát cho tình bạn giữa cậu và Rowdy cũng như cách “ghi bàn” trong trận đấu giữa họ - trận đấu mà hai kẻ thân thiết năm nào giờ đã trở thành địch thủ, ở hai chiến tuyến, đại diện cho hai thế giới đối lập nhau.

Bạn có muốn biết Junior sẽ giải quyết mâu thuẫn này thế nào không? Hòa nhập với cộng đồng người da trắng hay quay lại cuộc sống trước kia vì không vượt qua được kì thị, cũng như tình bạn với Rowdy nữa, liệu Junior sẽ để n1o dừng ở mức nào? Tất cả những câu hỏi này sẽ được giải đáp khi bạn dành thời gian đọc hết tác phẩm này, một câu chuyện không có những đoạn cao trào, mạnh mẽ và buồn đến rợn người nhưng lại thu hút người đọc sát sao với từng con chữ qua giọng điệu hài hước, cách chơi chữ thú vị, mang lại cảm giác “cương cứng” trong cảm xúc cho người đọc.

 

Khi nào cần mơ ước?

 

 

THÔNG TIN MUA SẮM

Sản phẩm liên quan