Flipped: Sâu hơn và xa hơn

22:11 29/08/2021

“Một bức tranh không phải là tập hợp của nhiều khung hình” Có bao giờ bạn thích một bài thơ chỉ vì một hai dòng của nó? Có khi nào bạn nghe đi nghe lại một bài hát chỉ vì phần đệm đàn piano ở đoạn đầu?

FLIPPED: SÂU HƠN VÀ XA HƠN…

 

 

 

“Một bức tranh không phải là tập hợp của nhiều khung hình”.

 

Có bao giờ bạn thích một bài thơ chỉ vì một hai dòng của nó? Có khi nào bạn nghe đi nghe lại một bài hát chỉ vì phần đệm đàn piano ở đoạn đầu? Và có khi nào bạn yêu ai đó, hay ghét ai đó chỉ vì một điệu cười, một dáng ngồi đọc sách hay một phẩm chất nào đó? Nhưng trớ trêu thay, mọi thứ được sinh ra trên đời này đôi lúc không đơn giản như ta vẫn tưởng. Rồi đến một ngày kia, khi ta đứng ở một nơi cao hơn, xa hơn để ngắm nhìn, ta mới thấy được những vẻ tươi mới, lạ lẫm ở những thứ đã trở nên quen nhàm mòn cũ với ta rồi, mà đôi lúc, những thứ ấy là bao hàm cả tình yêu nữa… 

 

 

Flipped (2010) được chuyển thể từ cuốn tiểu thuyết cùng tên nhờ tài hoa của đạo diễn Rob Reiner, người đã khẳng định tên tuổi mình qua các bộ phim như Stand By Me, When Harry Met Sally,… Flipped đơn thuần là câu chuyện của hai cô cậu bé hàng xóm 13, 14 tuổi trong bối cảnh nước Mĩ những năm 1960 tại một vùng nông thôn. Trong thế giới học đường ấy không có những chàng hotboy của đội bóng rổ, không có các nữ hoàng vũ hội ăn mặc diêm dúa lấp lánh mà chỉ có mấy con người trẻ tuổi ngây ngây ngô ngô. Trong màu vàng nhạt nhòa và khung cảnh đẹp như tranh ấy là hai đứa trẻ, Judi Baker và Bryce Loski. Phải, đây là một phim về hai đứa trẻ nhưng hai đứa trẻ này có thể dạy ta bao điều về cách sống, cách yêu và làm ta thấm thía rung động tận đáy tâm hồn… 

 

 

 

Đây là Juli của gia đình Baker với ông bố là một họa sĩ nghèo, bà mẹ là một người phụ nữ tốt bụng và hai cậu anh trai học giỏi nhưng đam mê ca hát. Họ sống trong một ngôi nhà cho thuê với một cái sân ngổn ngang những bụi cỏ dại…

 

Đây là Juli Baker, cố bé nhắc ta nhớ đến nhân vật hoạt hình Puca dễ thương say mê anh bạn Garu đến nỗi chạy tới ôm hôn cậu bạn này mỗi lúc cô bé trông thấy. Từ lần đầu gặp mặt khi gia đình cậu bạn Bryce Loski chuyển đến cho đến những năm cấp 2, Juli tin rằng Bryce là tình yêu của đời mình và bám dính Bryce ở mọi nơi mặc cho lũ bạn vẫn không ngừng trêu ghẹo “Bryce and Juli, sitting in a tree, K-I-S-S-I-N-G” chỉ vì một đôi mắt long lanh, một mùi hương ngọt ngào như dưa hấu

 

 

Đây là Judi Baker, cô bé ngồi trên cành cao tít của cây sung dâu chỗ trạm xe buýt của trường học hàng giờ liền mà không biết chán, có khi là sáng sớm, có khi là chiều hoàng hôn nhưng chưa bao giờ mắt cô bé không long lanh xúc động.

 

Vậy đấy, con người ấy rõ ràng là khác thường, rõ ràng là hơi kì quặc nhưng lại làm người ta vô cùng ngưỡng mộ. Có bao nhiêu người trong số chúng ta làm được điều dũng cảm đó: chạy tới và giữ lấy con người ta yêu nhất trên đời, chạy tới và giữ lấy thứ hạnh phúc làm tim ta tràn ngập niềm vui không e dè, không sợ hãi và vô cùng thẳng thắn

 

 

Xem phim rồi tôi lại ao ước một lần được nhìn thấy cây sung dâu, ao ước được ngồi cạnh Juli để biết mắt cô bé có thể nhìn thấy những gì, tai cô bé có thể nghe được những âm thanh gì và biết đâu, tâm hồn tôi cũng có thể cảm nhận được phần nào những gì mà tâm hồn rộng mở và tinh tế ấy đang say đắm…

 

Ấy vậy mà bryce Loski, cậu bé mà Juli yêu thương chưa bao giờ leo lên cành cao ấy dù cô bé nằng nặc gọi mời hàng trăm lần…

 

 

Đây là Bryce, cậu bé nhà Loski có một người ông nhưng hiếm khi mở lòng trò chuyện với cậu kể từ cái chết của người bà, có một ông bố suốt ngày cáu bẳn và xem thường gia đình Baker đối diện chỉ vì họ là những kẻ mơ mộng nghèo kiết xác.

 

Đây là Bryce Loski, cậu bé xem Juli Baker là nỗi ám ảnh kinh hoàng suốt thời thơ ấu của mình.. Với Bryce, Juli là cái đuôi khó ưa bám riết lấy cậu không rời suốt mấy năm trời đằng đẵng. Với Bryce, Juli là con bé kì lạ suốt ngày ngồi trên cây sung dâu rồi tường thuật hành trình của chiếc xe buýt như thể đó là một khám phá vô cùng mới mẻ, là con bé bướng bỉnh nuôi 6 con gà mà cô ta tự ấp từ 6 quả trứng trong ngày hội khoa học và được lòng ông ngoại cậu hơn cả thằng cháu ruột ở cùng nhà.

 

Vậy đấy, cuộc sống có nhiều điều lạ kỳ, có những thứ làm bạn chán ghét dù kì thực thì nó chẳng làm hại gì và cũng tương tự như vậy, có những người bạn cho là phiền hà, kì quặc mặc dù họ chẳng làm điều khác ngoài trừ việc yêu thương bạn

 

 

Thượng đế đã tạo ra cảm xúc con người như một thứ vô cùng lạ kỳ mà cũng rất mực tuyệt vời. Có những người tồn tại quanh ta hàng ngày, cứ tưởng là ta hiểu ta rõ ràng rằng ta đối với họ là ghét hay là yêu rất mực phân minh. Mãi cho đến một ngày, mọi thứ xoay chuyển, thậm chí là lật ngược khi ta nhì nhận chúng dưới một lăng kính khác, góc nhìn khác.  Flipped là một chuỗi những ngộ nhận được mắc xích khéo léo với nhau bằng lồi kể chuyện thu hút và những ngộ nhận đó lại chính là cái cơ chế vô hình đẩy con người ta đến mọi loại cảm giác đau khổ và hạnh phúc.

 

 

Một ngày kia, khi người ta mang máy cưa đến quật ngã cây sung dâu kiêu hãnh và xinh đẹp, khi Juli lần cuối cùng tha thiết gọi Bryce lên ngồi cạnh cô bé để ngăn cản người ta đốn nó đi, khi Bryce lại im lặng lên xe buýt cùng các bạn, mọi thứ chuyển dời...

 

Một ngày kia, khi Juli nhận ra những quả trứng gà cô mang đến nhà Loski không được dùng để nấu nướng mà bị vứt ngổn ngang trong sọt rác và với chỉ một câu: “How could you” mà lại có sức ám ảnh đến vậy, cũng là khi Bryce nhói lòng nhận ra chỉ việc nhìn thấy một đôi mắt buồn đau lòng đến nhường nào. ..

 

 

Một ngày kia, khi Bryce Loski lỡ lời xúc phạm người chú bị thiểu năng Juli, khi Bryce nhận ra một nữ sinh lớp 7 có thể hiểu biết cặn kẽ về động cơ vĩnh cửu, có thể nói những lời sâu sắc gây ám ảnh con người ta, cậu biết rằng trước giờ mình chưa lần nào khách quan nhìn ngắm cô bạn hàng xóm.

 

Và một ngày kia, khi Bryce cố gắng che đậy nỗi ân hận và cả những cảm xúc ùa đến quá mới mẻ trong lòng mình bằng những hành động nhút nhát nhưng trông lại có vẻ tàn nhẫn, khi Juli đứng trước cậu với ánh mắt vô cảm và nói những lời lạnh lùng rằng không bao giờ muốn nhìn thấy cậu nữa, Bryce biết rằng mình đã hoàn toàn gục ngã

 

 

Rồi cũng đến một ngày, nhiều sự thật đẹp đẽ được khám phá về một gia đình thiếu thốn. Đến một ngày ta lại hiểu rằng tại sao con người ta lại cư xử cộc cằn, thô lỗ, rằng vỏ bọc đôi khi xấu xí của một con người lại bao hàm cả một thế giới nội tâm nhiều mất mát, dằn vặt…

 

Thật khó lòng khi tôi không thể đưa vào bài viết này hình ảnh đẹp đẽ nhất của bộ phim này của hai con người trẻ tuổi ấy cũng như kết cục của họ, chỉ xin tiết lộ rằng nó không phải là một nụ hôn như các phim cho teen khác và ơn trời, nó không phải là một nụ hôn, nó còn đẹp đẽ và lãng mạn hơn nữa về một tình yêu nhỏ bé nhưng xao xuyến lắm, mơ màng lắm…

 

 

 

Không thể phủ nhận vẻ bảnh bao của cậu bé Callan McAulife, một dáng vẻ mà các cô gái thập niên 60 yêu thích và cũng gây thiện cảm cho mọi khán giả thời hiện đại. Ở cậu bé này có vẻ gì vừa thư sinh đạo mạo, lãng tử mà cũng kiêu hãnh, vừa nhút nhát vừa kiên quyết mà lại cũng thật gần gũi lạ thường, hệt như cậu bạn cùng bàn với ta những năm cấp hai hay thằng em trai nghịch ngợm ở nhà. Cô bé Morgan Lily trong vai Juli năm 7 tuổi dù chỉ xuất hiện trog ít phút ngắn ngủi nhưng lại đáng yêu một cách ấn tượng. Còn Madeline Carroll trong vai Juli 13 tuổi cũng không thể không khen ngợi về lối diễn thông minh và đôi mắt toát lên cả tâm hồn rộng mở, tinh tế, phóng khoáng và vô cùng nhạy cảm của cô bé Juli.

 

Tôi thật không muốn dùng từ “dễ thương” để nói về bộ phim này như những phim về tình cảm thuở thiếu thời khác, nó dung dị hơn, sâu sắc hơn và có sức gợi mở nhiều thứ. Kịch bản nhẹ nhàng cùng với những cảnh quay đẹp, nhạc phim tuyệt vời sẽ là lựa chọn hoàn hảo của bạn, nó có thể là “nốt trầm xao xuyến” cho tâm hồn bạn giữa những ngày mệt mỏi, giữa những không gian huyên náo, xô bồ.

 

 

Sản phẩm liên quan

Thông tin mua sắm hữu ích