Câu chuyện về những nữ Rapper! – Miryo, Flowing, Puer Kim

22:11 29/08/2021

Miryo đã chứng tỏ thực lực hát rap nổi trội của mình trong Brown Eyed Girls cùng với việc phát hành album solo. Nữ rapper Miryo như một hình tượng mới cho nền âm nhạc Hàn Quốc.

Câu chuyện về những nữ Rapper! – Miryo, Flowing,

 

Puer Kim

 

 

 

Miryo đã chứng tỏ thực lực hát rap nổi trội của mình trong Brown Eyed Girls cùng với việc phát hành album solo. Nữ rapper Miryo như một hình tượng mới cho nền âm nhạc Hàn Quốc. Tuần nay, tôi sẽ giới thiệu thêm 2 album của Flowing và Puer Kim – 2 ca sỹ hát solo với những nét tính cách đặc biệt.

 

Miryo  < Miryo a.k.a Johoney >

 

Miryo là một cá thể độc đáo trong nhóm Brown Eyed Girls. Đến giờ, cô ấy vẫn duy trì được giọng rap cùng tài năng đặc biệt của mình khi còn trong Honey Family. Dù giây phút tỏa sáng trên sân khấu không được bao lâu nhưng cô ấy đã thể hiện được sức quyến rũ đầy sắc sảo trong các ca khúc của Brown Eyed Girls.

 

Thật ra, người thể hiện phần rap trong một nhóm nữ phải là một chuyên gia và có cá tính đặc biệt, Miryo là một cô gái như thế; được sự đồng ý của công ty, cô ấy đã có album đầu tay của mình. Tuy nhiên, như chúng ta cũng biết, vì cô ấy không xuất hiện nhiều trên truyền hình trừ những lúc hát trên sân khấu nên album lần này có vẻ như hơi muộn một chút. Thử nghĩ theo cách khác thì dự án solo sau này trong trường hợp phản ứng của mọi người không được tốt sẽ được đầu tư kĩ hơn rất nhiều. Vì vậy mà lần này công ty đã rất khắt khe trong việc cho ra đời một album.

 

Nếu nghe thử, các bạn sẽ thấy ca khúc được nghĩ đến nhiều nhất chính là “Dirty”. Đoạn bè “Vừa về đến nhà là em kiểm tra điện thoại trước tiên! Nhưng chẳng có tin nhắn nào từ anh. Vậy là sao?” được hát nhanh nhưng đoạn rap kéo dài với chất giọng mạnh mẽ có thể khiến ta nghĩ cô ấy chịu ảnh hưởng nhiều từ Nicki Minaj. Cả bản nhạc, và đoạn rap, đúng là cô ấy đã giảm bớt sắc thái nam tính với âm giọng nhẹ nhàng và nữ tính, điều này thì gần giống vơi chiến lược của Nicki Minaj.

 

Nói vậy không có nghĩa cô ấy muốn bắt chước cho giống Nicki Minaj, và điều này được làm rõ trong các ca khúc còn lại. Đối lập với “Dirty” thì “Party rock” được yêu mến nhiều hơn với giọng ca chính solo của cô, bài này gây sự thích thú cho chúng ta giống với electronica của The Koxx. Koxx dùng âm thanh của dây đàn khiến mọi người hưng phấn giống như ta đang chơi trò chơi điện tử, còn Miryo lại hát rap với tông cao và nhảy nhót trên sân khấu suốt phần trình diễn của mình. Cô ấy không theo đuổi thứ gì cho giống ai mà luôn tìm kiếm và thể hiện một thứ duy nhất thuộc về mình.

 

Album này như một nỗ lực của cô trong việc truyền tải nhiều ý muốn theo sắc thái hoàn toàn khác trong thế giới của nhạc điện tử. Thỉnh thoảng, cô ấy hát ballad giống bài “Love You, Love You”, có lúc cô ấy tận dụng dubstep đầy phá cách để thể hiện sự phẫn nộ cực độ trong “Revenger”. Với ca khúc có rap, cô ấy lại nhờ đến sự giúp đỡ của các giọng hát chính để tạo nên sự khác biệt về cảm xúc cho người nghe.

 

Dù chỉ có 5 ca khúc nhưng ta cũng thấy album lần này đã được cô ấy nén kĩ thế nào trước khi ra mắt. Nhưng tôi có cảm giác cô ấy chỉ chọn những ca khúc trọng tâm để thể hiện. Trên thực tế thì cô ấy cũng rất thành công trong One Woman Show. Sự đánh lẻ của Miryo không chỉ cho thấy thành công của một cá nhân trong một nhóm nhạc nữ đơn thuần mà nó còn giải quyết được sự khan hiếm trong vấn đề còn thiếu các rapper nữ trong làng âm nhạc Hàn Quốc.

 

Bài viết/ Hong Hyeukeui (hyukeui1@nate.com)

 

Flowing < Leisure Love >.

 

Từ hình ảnh của cuốn sách nhỏ nằm trong nước. Sự trôi nổi của nó giữa dòng nước trông thật mờ ảo, xa xăm và làm ta choáng váng. Âm thanh giữa dòng nước cũng khác, nó được chuyển hướng và bị móp méo hoàn toàn.

 

Tôi đã phát hiện sự thay đổi đầy thú vị trong album thứ 2 của cô ấy. Hai bản nhạc “Who bit my bread?”, “ You feel confused as I do”  đều là electronica. Cô ấy thêm phần “sinh cặp electron-positron” vô để thể hiện mạnh mẽ hơn phần âm thanh của bài hát.

 

Các ca khúc của cô có nhiều dòng âm đa dạng. Giọng ca chính đơn điệu được che đi một cách nghệ thuật qua giai điệu và phần hợp xướng. Trong ca khúc “Late rainy season”, sự cộng hưởng với “cách hợp xướng” cổ điển quá tuyệt vời đã mang lại hiệu quả như mong muốn. Các bản nhạc được đầu tư  rất kĩ.

 

Tư tưởng và lời nhạc vẫn rất đặc biệt. Bản nhạc “Global citizen” bắt đầu bằng sự lo lắng về môi trường và  kết thúc trong vô vọng không biết giải quyết thế nào.  Lời nhạc “ Xin hãy quan tâm đến tôi, yêu tôi, bảo vệ tôi và đừng bỏ mặc tôi.” trong “Brilliant Existence” giống một lời thì thầm tình yêu nhưng thật ra nó là lời muốn nói của những loài động vật đang bị con người lãng quên. Trong “Leisure Love”, cô ấy nói rằng không cần quá khó khăn với tình yêu, còn “Double Play” lại là lời than “ Dù thức trắng đêm xem phim, uống rượu rồi nhảy nhót nhưng tôi vẫn thấy buồn.”  thể hiện sự trống rỗng, yếu đuối, bi kịch, không có cách nào thoát khỏi.

 

Thử thách mới trong “Dispute”  là việc làm bạn tập trung từ phần sau của bài hát, nó khác hẳn với phần đầu của bài. Ca khúc “10” lại trở về với phần âm thanh ban đầu, và “I can be bored” lại tiếp tục với khuôn mẫu tương tự trong vòng 7 phút. Nếu cô ấy muốn thay đổi hoàn toàn về  khuyết điểm của lo-fi chỉ bằng một tin nhắn thì có vẻ như nó còn yếu lắm.

 

Bài viết/ Kim Banya (10_ban@naver.com)

 

Puer  Kim < IEung >

 

Khi gặp gỡ những người nói về không gian 4 chiều (ba chiều không gian với chiều thời gian) thì phải ứng của bạn sẽ thế nào? Mỗi người sẽ khác nhau nhưng trước hết ai cũng muốn bày tỏ sự quan tâm của mình. (Bao gồm cả tôi) Với những người nghe về nó thì chắc hẳn điều này sẽ gợi lên hứng thú trong họ. Tôi cũng không ngoại lệ, sự quan tâm muốn biết chỉnh thể của nó là gì ngày càng cao

 

Nghe album của Puer Kim tôi đã vô cùng ấn tượng. Tôi chắc chắn cái này không phải ý kiến của cá nhân tôi đâu. Nó sẽ khiến chúng ta phải đặt dấu hỏi trong đầu từ phần tựa của album, và sau cùng khi nhìn thấy danh mục các bài nhạc, nó cũng khiến các bạn ngạc nhiên và tự hỏi rất nhiều về ý nghĩa của chúng. ( Nói vậy chứ các bạn cũng không cần sợ gì đâu. Các phần tựa của bản nhạc đầy ý nghĩa đều được bắt đầu bằng chữ cái thôi mà.)

 

Sự hưng phấn đặc biệt mà nó mang lại không nằm ở phần cấu tạo bài nhạc. So với các ca khúc thông thường thì những bản nhạc trong album đều rất khác, đặc biệt là phần giai điệu. “Ah” là bản nhạc đầy bất ngờ vì cô ấy chỉ dùng 2 nốt nhạc duy nhất ‘la’ và ‘si’; còn bài “Woo” lại là ca khúc kì lạ với phần điệp khúc bị đứt đoạn 2 âm tiết một.
“Eu” cũng là bản nhạc đặc biệt. Mỗi lời nhạc trong đó được phân bổ đều theo một quy tắc nhất định kết hợp với từ cảm thán ‘Aargh’. Không biết nó được hát một cách có ý đồ hay chỉ tự nhiên phát ra nhưng những yếu tố  thế này lại tạo nên sự khác biệt, độc đáo khiến chúng ta không thể phủ nhận được nó.

 

Lời bài hát không chỉ đơn thuần là để hát mà nó còn cho ta ấn tượng sâu sắc vì nó cũng giống như một bài thơ. Dù chỉ xem lời và không có nhạc, tôi cũng thấy như mình đang đọc một tập thơ được viết thật hay. Những ngôn từ của thơ về “mối quan hệ” thỉnh thoảng thật trẻ con, đôi lúc lại khiến người ta phải suy ngẫm sâu sắc, tất cả được thể hiện rất phong phú trong album lần này.

 

Trải nghiệm mạnh mẽ, thực tế trong đời sống của mỗi người, không biết nó sẽ đem đến thành công thế nào cho Puer Kim nhưng ít nhất mong ước của cô ấy “ Thông qua âm nhạc, tôi muốn mọi người sẽ nghĩ về mình tích cực hơn nữa.” có vẻ như đã đạt được rồi. Vậy Puer Kim đáng để chúng ta nhấn nút play nhiều lần cho những lần nghe các bản nhạc của cô ây rồi đúng không?

 

Cũng lâu rồi tôi mới thấy được những nghệ sĩ đầy mạnh mẽ, kiên định và đầy cá tính thế này. Càng nghe tôi càng muốn biết nhiều hơn. Cứ đi tìm mãi. Thật kì lạ. Và lời nói sau cùng tôi muốn nói “ Thật tuyệt vời.”

 

Bài viết/ Yeo Inhyeop (lunarianih@naver.com)

 

 

Nội dung bài viết trên Cafestyle thuộc sở hữu của công ty HansaeYes24 Vina Co,.Ltd

Sản phẩm liên quan

Thông tin mua sắm hữu ích