Cảm ơn đời cho ta gặp nhau!

22:11 29/08/2021

Theo lý thuyết về thiết lập mối quan hệ trong cách sách kinh tế thì hai người xa lạ bất kỳ trên hành tinh này chỉ cách nhau “6 bước”. “6 bước” đó chính là “6 người kết nối” và thông qua mối quan hệ rộng rãi của họ mà ta gặp được một người tưởng như chẳng bao giờ ta có thể gặp được!

Share social

CẢM ƠN ĐỜI CHO TA GẶP NHAU!

 

 

 

Theo lý thuyết về thiết lập mối quan hệ trong cách sách kinh tế thì hai người xa lạ bất kỳ trên hành tinh này chỉ cách nhau “6 bước”. “6 bước” đó chính là “6 người kết nối” và thông qua mối quan hệ rộng rãi của họ mà ta gặp được một người tưởng như chẳng bao giờ ta có thể gặp được!

 

Nhưng đó chỉ là lý thuyết!

 

Trong cuộc sống xoay chuyển khôn lường và bí ẩn này, có đôi khi hai con người xa lạ gặp nhau chẳng cần có một người kết nối, chẳng cần một cái cớ, một lý do logic nào, có khi chỉ là va vào nhau trên đường, cùng giành nhau một món hàng trong siêu thị, một người bị cướp giật túi xách và một người đuổi theo để bắt lại rồi bị một ánh mắt, một nụ cười của người đó ám ảnh đến cuối đời. Có đôi khi hai con người gặp nhau vì họ phải gặp nhau, như là định mệnh, như là duyên số

 

Cảm ơn đời cho ta gặp nhau!

 

Với Harry Burns và Sally Albright trong When Harry Met Sally (1989) thì đó thực sự là định mệnh. Harry và Sally tình cờ đi cùng nhau trong một hành trình dài 18 tiếng đến New York. Trong 18 giờ đồng hồ đó, họ nói với nhau rất nhiều về vấn đề tình bạn giữa hai người khác giới. Có lúc tranh cãi, có lúc cười cợt nhưng hoàn toàn cởi mở, thoải mái và hoàn toàn chân thật. Họ chia tay nhau sau cuộc hành trình đó, không một dòng địa chỉ, không một số điện thoại hay email. Nhưng mà xem ra, giữa hai người có duyên cơ ngộ thì các thông tin liên lạc trên có vẻ cũng không quan trọng là mấy. Bởi lẽ 5 năm sau và 10 năm sau nữa, họ lại gặp được nhau, có khi trên máy bay, có khi trong một hiệu sách... Hai con người này cứ không hẹn mà gặp suốt 10 năm, và rồi không biết từ bao giờ, họ được gặp nhau mỗi ngày trong suốt phần đời còn lại của mình

 

Cảm ơn đời cho ta gặp nhau!

 

Với chàng cảnh sát chân thật Charlie và cô bồi bàn tốt bụng Yvonne trong It Could Happen To You (1994) thì duyên nợ chính là một tấm vé trúng xổ số. Một lần tình cờ tới quán ăn nơi Yvonne làm việc, Charlie sơ ý không mang đủ số tiền thanh toán hóa đơn của mình. Charlie giơ tấm vé số của mình lên và nói rằng nếu trúng giải, anh sẽ chia cho cô một nửa số tiền thưởng. Nào ngờ ngày hôm sau Charlie thực sự trúng được 4 triệu USD và thực hiện đúng lời hứa của mình với cô gái phục vụ ở nhà hàng. Charlie đúng là một người may mắn, không phải vì anh trúng thưởng 4 triệu đô mà vì tấm vé trúng thưởng đã giúp anh có được Yvonne, kể cả khi Charlie cuối cùng chỉ còn là một kẻ tay trắng.

 

Cảm ơn đời cho ta gặp nhau!

 

Ai có ngờ rằng người đẹp nổi tiếng Phương Nhu Y trong phim Love (2012) lại bắt đầu tình yêu của mình, bắt đầu lại cuộc sống của mình từ một que kem. Đó là khi chiếc xe hơi của vị đại gia, đồng thời cũng là người tình của cô đỗ lại một cửa hàng bách hóa nhỏ. Là khi họ tranh cãi, Nhu Y bỏ chạy nhưng bị người tình dùng vũ lực níu giữ. Là khi một anh hùng thình lình xuất hiện với dáng vẻ mà ta chưa bao giờ thấy trong tiểu thuyết hay phim ảnh với quần short, áo thun, tay còn cầm que kem đang mút dở. Đấy chính là Tiểu Khoan, thình lình xuất hiện giải cứu Nhu Y, thình lình nắm tay cô bỏ chạy, luồn lách qua những con hẻm nhỏ của xóm lao động nghèo, thình lình dẫn cô vào một thế giới rất khác, nơi tiếng cười của cô lúc nào cũng giòn tan…

 

Cảm ơn đời cho ta gặp nhau!

 

Một chút cáu bẳn về chuyện tình cảm, một chút phiền phức với chiếc xe mượn tạm, vị tài phiệt Edward Lewis dừng xe lại ngay con phố mà cô gái điếm Vivian vẫn thường đứng chờ khách. Ban đầu là chỉ đường, giúp đỡ vì chiếc xe trở chứng, sau là bầu bạn, rồi từ khi nào Edward lại cảm thấy yên bình khi nhìn thấy Vivian ngồi đung đưa chân khi xem ti vi trong phòng mình, thấy cảm mến cô gái vô tư ngồi co một chân ăn bánh mì trong bàn ăn trang trọng, cô gái ngồi khóc vì bà chủ hàng quần áo khinh bỉ mình là kẻ đi rao bán thân xác. Cuối cùng, vì nghe theo tiếng lòng mình, vị tài phiệt lịch lãm, đạo mạo ấy chịu ngậm hoa hồng, lom khom leo lên một căn gác trọ tồi tàn để cầu hôn người con gái ấy làm vợ mình.

 

Cảm ơn đời cho ta gặp nhau!

 

Một ngày xui xẻo khi Charlie (My Sassy Girl- 2008) tình cờ kịp thời ngăn chặn ý định lao mình vào đoàn tàu đang vùn vụt đi tới để tự tử của Jordan. Lại vào một ngày xui xẻo khác, Charlie nhìn thấy Jordan say bí tỉ và nằm ngủ quên trên băng ghế ở nhà ga. Từ khi gặp Jordan, cuộc đời Charlie là rất nhiều ngày xui xẻo. Có khi bị bắt tạm giam, có khi suýt mất việc, có khi bị Jordan làm cho bầm dập trong cuộc đấu kiếm, có khi bị xô ngã xuống mặt biển lạnh cóng,… Charlie có thể viết ra một danh sách dài các mối nguy hiểm phải chịu khi ở bên cạnh Jordan, nhưng anh vẫn cam tâm tình nguyện, vẫn thấy hân hoan vui mừng dù phải trải qua những tình huống éo le, khó xử ấy, chỉ vì một lý do thôi: Charlie thực sự yêu cô ấy

 

Cảm ơn đời cho ta gặp nhau!

 

Một điều chắc chắn rằng trong tương lai, dù cho khoa học, y học có tiến bộ đến mức nào thì cũng chẳng bao giờ người ta có thể chữa được căn bệnh tương tư, cũng như chẳng bao giờ có thể tồn tại một “bác sĩ tình yêu” như ta vẫn thường thấy trong điện ảnh. Henry trong 50 first dates (2004) là một anh chàng nắm hết mọi chiêu trò, mánh khóe để có thể cưa đổ bất kỳ cô gái nào, miễn cô ấy không phải là dân bản địa ở Hawaii nơi anh đang sống để khỏi bị ràng buộc. Ấy vậy mà chỉ cần một lần tàu bị sự cố, Henry bước vào một quán ăn nhỏ và tình cờ thấy Lucy giản dị ngồi đó, mải mê xếp các mẩu bánh kẹp thành ngôi nhà nhỏ, với mái tóc vàng óng, nụ cười rạng rỡ trong trang phục giản dị, Henry biết rằng mình đã gặp rắc rối lớn. Rắc rối là Lucy lại bị chứng mất trí nhớ ngắn hạn, cô sẽ quên tất cả mọi việc diễn ra trong ngày khi thức dậy vào sáng hôm sau và một rắc rối lớn hơn nữa là Henry đã thực lòng yêu cô ấy mất rồi! Vì vậy mà mỗi ngày, chàng Henry đào hoa lại tìm đến Hukilau để tìm cách bắt chuyện với Lucy, giả vờ là người công nhân làm đường, giả vờ hỏng xe trên đường, giả vờ bị bắt cóc, bị cướp,... chỉ để Lucy dừng xe lại, chỉ để bắt tay rồi nói với cô: “Xin chào, tôi là Henry!” và để kí ức ngày hôm đó của Lucy có hình bóng anh.

 

Có người cả đời luôn phải đau đáu đi tìm một nửa của mình. Có người lại nghi ngờ duyên phận rằng chuyện gì sẽ xảy ra nếu Harry và Sally không lên cùng một chuyến xe, nếu Charlie không vào quán của Yvonne hay lỡ hôm đó anh ấy có mang đủ tiền? Rồi họ có yêu nhau không nếu Edward không tình cờ bị hỏng xe ở con phố của Vivian, nếu Henry không vào quán Hukilau hay nếu cứu được Jordan lại là một ai khác không phải Charlie? Nếu chúng ta vô tình không đến một nơi vào đúng thời điểm mà ta sẽ gặp tình yêu của đời mình thì sao?

 

Tin tôi đi, bạn và người đó sẽ gặp được nhau thôi, không ở nơi này thì nơi khác, không ở thời điểm này thì thời điểm khác, nhưng chắc chắn sẽ gặp! Vì đó là mối lương duyên của đời bạn mà! Nhưng khi người ấy đã bước vào cuộc đời bạn, chớ quên rằng phải luôn yêu thương, trân trọng họ để giữ họ lại bên mình suốt đời!

 

Cảm ơn đời cho ta gặp nhau!

 

 

THÔNG TIN MUA SẮM

Sản phẩm liên quan