A little thing called love: có chút gì đó gọi là tình yêu...

22:11 29/08/2021

Nếu tình yêu là đề tài ăn khách muôn thuở của điện ảnh thì mối tình đầu luôn là nữ hoàng của thể loại này. Có thể bạn đã kết hôn, bạn đang yêu ai đó hoặc đang buồn bã ôm nỗi cô đơn trong những ngày nghỉ lễ

Share social

A LITTLE THING CALLED LOVE: CÓ CHÚT GÌ ĐÓ GỌI

 LÀ TÌNH YÊU…

 

 

 

Nếu tình yêu là đề tài ăn khách muôn thuở của điện ảnh thì mối tình đầu luôn là nữ hoàng của thể loại này. Có thể bạn đã kết hôn, bạn đang yêu ai đó hoặc đang buồn bã ôm nỗi cô đơn trong những ngày nghỉ lễ mỗi thì một lúc nào đó, trong những giấc mơ, trong ánh sáng nhạt nhòa khi ký ức ùa về, bạn lại nhìn thấy người ấy đứng ngay trước mặt mình với vẻ rạng ngời tươi nguyên như ngày nào – mối tình đầu thời áo trắng của bạn… Đừng xem A little thing called love, nếu bạn sợ con tim mình loạn nhịp như cái thuở đứng tồng ngồng ở một góc nào đó để ngóng chờ một nụ cười…

 

A little thing called love: có chút gì đó gọi là tình yêu...

 

“A little thing called love” là câu chuyện về mối tình đầu đáng yêu của cô bé Nam 14 tuổi, và đâu đó trong những cảnh quay đẹp nơi hành lang, sân bóng, đâu đó trong những giai điệu ngọt ngào dễ nghe, trong lời ca trong sáng, chân thành, ta lại tìm thấy câu chuyện của chính mình khi còn là những cô, cậu bé 14, 15 tuổi ngày nào… 

 

A little thing called love: có chút gì đó gọi là tình yêu...

 

“Tất cả chúng ta đều có một người để giấu trong tận cùng trái tim mình. Khi chúng ta nghĩ về người đó, ta có cảm giác như là đau nhói bên trong, nhưng ta vẫn muốn giữ người ấy bên mình dù ta không biết bây giờ người ấy đang ở đâu, người ấy đang làm gì. Đó là người đầu tiên cho ta cảm giác về một thứ gì đó… được gọi là TÌNH YÊU”

 

Không rõ bắt đầu từ khi nào, hình ảnh anh chàng trên Nam vài lớp – Shone đã ở trong tâm trí Nam từng phút từng giây không rời, từ ba năm học cùng trường cho đến tận chín năm sau khi tốt nghiệp. Shone đem đến cho cô bé những giây phút rộn ràng niềm vui, những lúc đau khổ tận cùng và cả những điều cần có để cả hai trưởng thành. 

 

A little thing called love: có chút gì đó gọi là tình yêu...

 

“Bởi vì anh đã đến với em, ở trong tim em cả ngày lẫn đêm, thế giới của em chợt có những con đường, có những cầu thang đưa lối em đến bên anh…”

 

Nhạc phim chính là thế mạnh của bộ phim này. Không chỉ là những giai điệu du dương đưa người xem lang thang trở lại những ngóc ngách của miền kí ức mà lời bài hát cũng không khỏi khiến người ta ngẩn ngơ. Nó giống như một lẽ hiển nhiên, một quy luật vậy, khi bạn yêu mến một ai đó thì tất cả những con đường bạn đi, tất cả những gì bạn làm đều đưa bạn đến gần với người đó hơn. Nó lí giải mọi hành động ngốc nghếch của Nam mà lí trí cứng nhắc đôi khi khó lòng hiểu được. Vì sao Nam vẫn chạy hộc tốc vào quán kem trên đường về nhà chỉ để thấy Shone dừng xe trước vạch qua đường khi đèn đỏ. Vì sao Nam cứ hay đi chậm chậm qua lớp ai đó dù không thuận đường, chỉ để nhìn vào một chỗ ngồi thân thương và mỉm cười. Vì sao đến tận khi chìm vào giấc ngủ, Nam vẫn thấy Shone như đang ngồi ở đầu giường canh giấc cho em… Giống như khi ngón tay vừa chạm vào dây đàn thì hộp đàn đã tiếp nhận tiếng rung. Bộ phim này cũng là những hộp đàn bởi nó tinh tế nắm bắt được, cảm nhận được mọi mong ước dù là nhỏ nhoi, mọi nhớ nhung dù là thoảng qua bất chợt,  mọi xao động tâm tư dù khẽ khàng, dịu dàng đến độ tinh vi của lứa tuổi ngây ngô vẫn nhìn mọi thứ bằng đôi mắt trong ngần.

 

A little thing called love: có chút gì đó gọi là tình yêu...

 

“Anh là ngôi sao mà em chờ đợi mỗi ngày. Em cũng muốn mình là một ngôi sao mà anh luôn để ý ngắm nhìn… một ngôi sao duy nhất”.

 

Đó là những suy nghĩ rất trẻ con nhưng mộc mạc và chân thành. Thứ tình cảm bé nhỏ ấy đong đưa trong tâm trí Nam khi cô bé ngồi trước cửa sổ, viết tên người con trai trong mơ của mình bằng cách nối các vì sao lại, âm nhạc cứ thế chầm chậm vang lên, vang trong khung cảnh thơ mộng và dội sâu vào tâm hồn người xem.

 

Trong những tháng ngày vô ưu vô lo ấy, bên cạnh gia đình, bạn bè, việc học hành thì dường như người ấy là cả thế giới đối với ta. Chẳng có gì khó hiểu khi Nam có thể nhận ra cái bóng áo trắng của Shone giữa một đám đông hỗn loạn, ồn ào. Cũng chẳng có gì là phi lý hay thái quá khi một cái cút áo Shone đánh rơi cũng có thể trở thành báo vật của Nam, khi Nam gần như nghẹt thở lúc khi được nghe giọng Shone bên kia đầu dây điện thoại, khi biết rằng Shone có biết đến tên mình,… Bởi vì Shone là “ngôi sao duy nhất” nên tất cả những người khác, những người dù tài giỏi hơn, dù xinh đẹp hơn đều trở nên vô hình. Có điều gì tinh tế và đáng yêu hơn những giây phút phim ngắn ngủi ấy! 

 

A little thing called love: có chút gì đó gọi là tình yêu...

 

A little thing called love: có chút gì đó gọi là tình yêu...

 

Ngốc nghếch và trẻ con- đó chính là những gì mà tình yêu đầu thường có. Nhưng phải chăng cũng chính vì những điều đó mà tình đầu luôn giữ được vẻ trong sáng, hồn nhiên quý giá của nó. Tình đầu có sức mạnh chi phối mọi hành động của ta để hướng tới người đó, chi phối mọi cảm xúc vui buồn của ta hàng mấy ngày dài chỉ bởi một phản ứng nhỏ của người ấy. Nhưng cũng thật lạ lùng, nó lại cũng rất dễ bị cản trở bởi những suy nghĩ tự ti ngốc nghếch nhất. “Mình không xinh như các chị khác”, “Da mình đen”, “Mình mang niềng răng và cặp kính to tướng”,… Tất cả những suy nghĩ đó đẩy Nam lùi lại phía xa Shone, nép sau góc tường và chỉ có thể lặng lẽ nhìn theo dáng hình thân thương ấy “… Thứ Hai, em chờ đợi anh. Thứ Ba, em vẫn chờ để gặp anh, để chắc rằng anh vẫn khỏe. Thứ Tư anh vẫn không ở đây, suốt buổi sáng và cả sau đó. Thứ Năm cũng là sự trống vắng. Thứ Sáu, thứ Bảy hay là Chủ Nhật, không có ngày nào là em không nhớ anh, không có ngày nào anh quay lại, ôi những ngày xa xưa của chúng ta.."

 

A little thing called love: có chút gì đó gọi là tình yêu...

 

A little thing called love: có chút gì đó gọi là tình yêu...

 

A little thing called love: có chút gì đó gọi là tình yêu...

 

Lẽ dĩ nhiên, đứng trước người con trai mình thích không bao giờ là dễ dàng, vì vậy Nam đã theo cách mà hầu hết chúng ta đều đã từng làm: tìm bí kíp. Và cuốn sách “9 bí quyết để có được tình yêu” được cô bé coi như kim chỉ nam cho mình. Và không ai khác, những người đưa ra quyển “bí kíp” này, những người ở bên Nam những lúc cô đơn, tuyệt vọng hay những lúc hân hoan chính là 3 cô bạn thân. Một người hay mít ướt, một người hay ra vẻ và một người tham ăn nhưng đều sống tình cảm, quan tâm Nam hết lòng.

 

Chi tiết cuốn sách ngớ ngẩn ấy làm người xem mỉm cười, không phải vì sự màu nghiệm của nó mà vì thái độ đón nhận, tin tưởng và thực hành với tất cả niềm hồ hởi của bốn cô gái nhỏ. Tôi thực sự cách thích hóa trang của Thái Lan khi vẫn giữ cho các em vẻ mộc mạc, nhỏ nhắn, đen nhẻm để rồi khi thời gian trôi qua, khi Nam lớn lên, ta hoàn toàn bị thuyết phục trước một Nam bước vào độ thiếu nữ. 

 

A little thing called love: có chút gì đó gọi là tình yêu...

 

A little thing called love: có chút gì đó gọi là tình yêu...

 

Rồi 9 phương pháp cũng lần lượt được áp dụng, từ tặng quà đến thôi miên của người Hy lạp, Maya, Scotland,… cứ như thế Nam lớn lên cùng với những kỉ niệm ngọt ngào của thuở học trò hồn nhiên, tươi đẹp. Thời gian và những trưởng thành của cả hai người đã thực sự là những chất xúc tác tuyệt vời cho tình yêu. Rồi ngày chia tay cũng đến khi Shone tốt nghiệp, Nam quyết định thực hiện phương pháp cuối cùng, phương pháp thứ 10: sự chân thành…

 

Những diễn biến chầm chậm, xao xuyến trong quá trình bày tỏ tình cảm của cô bé Nam một lần nữa nhắc cho mọi người nhớ rằng: chỉ có 1 bí quyết duy nhất cho 1 tình cảm vững bền đó là sự chân thành. Tình cảm cần phải đạt đến một độ chín nhất định mới có thể đơm hoa, kết trái, không thể vội vàng, hấp tấp.

 

A little thing called love: có chút gì đó gọi là tình yêu...

 

A little thing called love có cốt truyện không mới với một kịch bản không phải là xuất sắc nhưng lại làm người ta khó có thể rời mắt khỏi bộ phim, trước những tình cảm rất mực đơn giản và chân thực, chân thực như chính những gì chúng ta đã từng được hạnh phúc trải qua trước lúc phải lao vào kiếm sống giữa xã hội xô bồ này. Đó là câu chuyện vượt lên những giới hạn, vượt qua nỗi sợ hãi của những cô, cậu bé để học tốt hơn, để đạt được ước mơ và có được tình yêu. Đó là câu chuyện của những hôm lang thang khắp chốn, những giận hờn, tin tưởng với bạn bè – những người mà ta tưởng như là anh chị em thực sự của mình. Đó là câu chuyện về thầy cô, có người vô tâm, có người lại tâm lý hay hài hước,… Bộ phim cho ta sống lại những ngày tươi đẹp nhất mà thỉnh thoảng trong cuộc sống cô đơn, mệt mỏi hiện tại, ta vẫn  khôn nguôi nhớ về. Nhiều người gọi đây là phim của teen, của trẻ con, nhưng tôi nghĩ nó được làm ra cho những ai trẻ tuổi và cả “trẻ lòng”. 

 

A little thing called love: có chút gì đó gọi là tình yêu...

 

THÔNG TIN MUA SẮM

Sản phẩm liên quan